Trong nơi ánh sáng không thể chiếu tới, bức tường trong nhà để xe dần dần bong tróc, để lộ ra những bộ xương trắng xóa bên trong. Một đốt ngón tay nhô ra khỏi tường, ấn xuống đất.
"Ở đây có hai người, chọn giết ai?"
"Giết cả hai đi. Giết đứa trắng trẻo trước, nó khóc chắc chắn sẽ đã tai."
"Đâm thủng tim nó! Đôi mắt kia đẹp đấy, tôi muốn có đôi mắt đó!"
Đôi mắt hoa đào của Ngụy Khoảnh khẽ cong lên, anh nhìn chằm chằm vào ánh sáng xanh lục bên trong bức tường, nước mắt suýt nữa chảy ra khỏi khóe miệng.
– Lại đây đi, mau tới đây!
Có lẽ là cảm nhận được điều gì đó, bộ xương bên trong bức tường chỉ động đậy trong bóng tối, mãi không chịu tấn công.
Ngụy Khoảnh đợi chán rồi, đứng dậy đi về hướng bức tường.
Ánh sáng yếu ớt kéo dài cái bóng của đôi chân dài của anh ra một đường dài hẹp, cái bóng chậm rãi bò qua tường bên, mỗi inch đen tối tiến lên như đang viết lời truy điệu cho những thứ chết chóc trong tường.
"Cẩn thận! Đó là Quái Xương!"
Từ khúc quanh lao ra một chàng trai trẻ trông khoảng hai mươi tuổi, không biết lấy đâu ra can đảm mà lập tức nắm lấy Ngụy Khoảnh cao hơn mình cả cái đầu, còn chắn trước mặt Ngụy Khoảnh.
Ngụy Khoảnh: "..."
"Tôi là người của Cục Điều tra Phi thường, tôi tên là Diệp Phi. Quái Xương này sẽ dẫn tới lệ quỷ, chúng ta nên rời khỏi nhà để xe này càng sớm càng tốt." Chàng trai trẻ nhẹ nhàng kéo cánh tay của Ngụy Khoảnh, đi về hướng ngược
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-luu-trong-gioi-kinh-di-chanh-quat-gia/1417689/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.