Chị kế toán xé tờ hóa đơn đỏ đưa choMiên :
- Vậy là từ bây giờ, em chính thứclà học sinh của trường rồi. Không thoát đi đâu được.
- Đóng tiền xong, coi như ván đãđóng thuyền hả chị.
Chị bật cười, nháy mắt tinh nghịch:
- An tâm đi. Không ân hận đâu. Trườngnày là ước mơ của biết bao người đấy. Chúc em có đời sinh viên thú vị nhé.
Miên mỉm cười cảm ơn, rồi xin phépvề lớp. Cuối cùng cô cũng hoàn tất mọi thủ tục nhập học. Nhìn cái ví lép kẹp,Miên lo lắng. Không ngờ ngoài tiền học phí ra, còn đủ thứ như bảo hiểm y tế,bảo hiểm tai nạn, rồi còn phí khám sức khỏe. Nó chiếm gần hết số tiền cô mangtheo. Phía trước còn biết bao nhiêu thứ phải chi dùng như phí đoàn, phí sử dụngtài liệu tại trung tâm học liệu, rồi mua sắm thêm sách vở. Cuộc sống ở Hà Nộiđắt đỏ, động vào đâu cũng phải dùng tiền. Miên tự nhủ, khi cuộc sống ổn định,cô sẽ kiếm việc làm thêm. Cố gắng bước đi trên chính đôi chân của mình.
Năm ngoái, trường xây dựng lại. Cơsở vật chất thuộc loại khang trang nhất nhì thành phố. Không những thế môi trườnggiáo dục rất năng động. Miên cũng đã đăng ký vào nhóm từ thiện chung tay củatrường. Mong muốn góp sức làm nên những điều có ích.
Lớp học ở cuối hành lang chạy dài, bốn mùa xônxao vì cây lá ngoài cửa sổ. Tháng 9, bầu trời mùa thu xanh và trong veo. Cây lácũng xanh và trong veo. Đâu đó còn sót lại vài bông bằng lăng tím nhạt nổi bậttrên nền lá. Nhìn xa, giống như chiếc khăn voan
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-menh-mang-ten-em/384950/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.