“Bởi vì tối qua chúng tôi luôn ở cùng với nhau”. Tư Vũ nhìn cô ta, nhấn mạnh từng câu, từng chữ.
Không khí trầm lặng trong phòng khách không kéo dài được lâu, bởi vì Dịch Bạch đã dẫn hai cảnh sát mặc thường phục đi vào, người đi trước là A Luân.
“An Tầm, xảy ra chuyện gì thế, có trộm à?”
“Không biết”. An Tầm khóa cửa phòng ngủ, may mà cô không mất thứ gì, hơn nữa trước thái độ vừa rồi của Triệu Tĩnh Nhã, cô cũng không thấy vui vẻ là bao, cho nên dứt khoát không muốn xen vào nữa.
Một cảnh sát mặc thường phục đưa tờ khai lý lịch cho họ, tới lượt Tư Vũ, lúc anh nói mình tên là Thẩm Tư Vũ, phản ứng của mọi người đều hệt như An Tầm lúc nãy, hóa ra Tư Vũ không phải họ Tư. Đại Xuyên còn bày ra vẻ mặt “mấy người chưa biết á, không lẽ tôi còn chưa nói à”.
Người cảnh sát nhìn thư ký Quách cầm cặp công văn đứng nghiêm sau lưng Tư Vũ, hỏi tiếp: “Vị tiên sinh này sao cứ đứng đó hoài vậy, mời ngồi, anh có mất thứ gì không?”.
Thư ký Quách thoáng nhìn sang Tư Vũ, lịch sự đáp: “Cám ơn, tôi đứng là được rồi, tôi đến để tìm Thẩm tiên sinh, vừa mới đến nên cũng không mất thứ gì.”
Lúc bấy giờ nhóm người Đại Xuyên mới để ý đến thư ký Quách, cảm giác tồn tại của người này quá nhỏ, lúc trước cứ nghĩ là bạn An Tầm nên không để ý lắm, không ngờ lại đến tìm Tư Vũ.
Sau khi ghi lại danh sách những thứ bị mất, hai cảnh sát bắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-nam-ti-vu/1776162/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.