Chương 3: Chiêu hồn (nhị)
Thoạt nhìn trấn này tồi tàn thực sự, hai bên đường đất mọc đầy cỏ ngải, bức tường rào bằng tre sụp hơn phân nửa, lộ ra những gian nhà tranh lợp ngói tiêu điều phía sau. Bọn họ gõ cửa vài nhà, không có ai đáp lại, nhà nào cũng đóng chặt cửa, gọi người cũng không trả lời. Dụ Phù Xuân nói: “Tần thiếu hiệp, chúng ta đã thử gõ rồi, người ở trên núi không chịu ra đón khách, có lẽ dân ở đây sợ người lạ.”
“Sao các ngươi biết có người ở bên trong?” Bách Lý Quyết Minh hỏi.
“Cửa nhà khóa trong, không phải khóa ngoài.”
“Ý ta là,” Bách Lý Quyết Minh cười một tiếng, “Sao các ngươi biết kẻ bên trong là người? Ban ngày ban mặt không ra khỏi cửa, đương nhiên là vì sợ ánh mặt trời.”
Mọi người biến sắc, đúng rồi, làm sao có người sống trong quỷ vực của ác quỷ chứ? Có người hai chân mềm nhũn, run rẩy như chim cút. Bách Lý Quyết Minh thấy thế thì cạn lời, giúp đám trẻ ranh này cả nửa ngày trời, mới nhận diện được từng người một. Huynh muội mập mạp là Cô Tô Dụ gia, Thỏ chân trẹo kia là biểu muội của bọn họ, hai đứa con trai cao gầy là đệ tử Lưu Quận Viên thị, Bách Lý Quyết Minh không nhớ được tên bọn họ, tạm gọi Viên đại và Viên nhị, còn có một tên lùn mắt nhỏ mày mỏng, là Việt Quận Khương gia, tên là Khương Tiên, nhưng mà Bách Lý Quyết Minh thích gọi hắn là Khương lùn.
Đám con cháu danh gia vọng tộc này suốt ngày rúc vào ngực mẫu thân,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/do-ach/1406546/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.