- Cậu thật có khiếu hài hước đó!
Bực mình vì cậu cười ha hả trong khi mình đang rất nghiêm túc.
- Có gì đáng cười sao? _ Hoàng Lâm hỏi.
Thấy vẻ mặt Hoàng Lâm cậu thu lại tràng cười hỏi:
- Chỉ vì điều đó mà bắt tôi ra đây sao?
- Chỉ vì điều đó? Đó không phải là một điều mà là một chuyện. _ Hoàng Lâm gắt khi thấy cậu thờ ơ với việc này.
- Tôi không quan tâm. _cậu nói.
- Không lẽ cậu định đùa giỡn với Kì Lâm sao?
- Đùa giỡn?_cậu ngạc nhiên. –Này, có ai cấm bạn bè không được đùa không? Hai người có gì thì tự giải quyết với nhau, đừng lôi tôi vào.
Hoàng Lâm đập bàn nổi cáu:
- Không phải cậu tự nhảy vào sao?
- Đủ rồi đó, ý cậu là sao? _cậu bực mình vì nãy giờ vô duyên bị nghe chửi.
- Mối quan hệ giữa cậu với Kì Lâm là gì? _ Hoàng Lâm hỏi.
- Là bạn. _cậu trả lời không chút nghĩ ngợi.
- Bạn sao? _ Hoàng Lâm không tin hỏi lại.
- Chứ cậu nghĩ là gì?… hay là cậu tưởng tôi… Kì Lâm…
Hoàng Lâm ngại ngùng chỉ khẽ gật đầu.
- Ha ha hahaha. _cậu lại cười. -Cậu nói cậu thích Kì Lâm?
Gật
- Nhưng cậu không giám bày tỏ?
Gật
- Hai cậu đúng là một cặp trời sinh đấy, bên chiêu binh bên khích tướng.
- Là sao? _ Hoàng Lâm không hiểu.
- Cậu không nhận ra Kì Lâm cũng thích cậu sao?
- Cậu… ai nói với cậu?
- Kẻ mù tình như tôi còn thấy thì có ai mà không biết.
- Cậu với Kì Lâm không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/do-khon-sao-de-toi-nho-cau/834295/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.