Ước chừng lúc này trên đường lục tục có bóng người, tiếng người bắt đầu ồn ào tăng lên, rốt cuộc thành đã náo nhiệt, không còn tĩnh lặng như trước.
Đỗ Lương Dạ chắp tay đứng trong căn phòng của khách điếm PHượng Phi mà quan sát, nhìn qua cửa sổ người trên đường đi lại, sắc mặt lạnh như sương, ánh mắt sáng rực.
Trong phòng còn có ba người khác.
Trong đó có hai người mặc trang phục màu đen, mang theo đoản đao, khoảng chừng hai lăm, hai sáu tuổi, vẻ mặt nghiêm túc. Người còn lại đầu đội mũ rộng vành, ngồi ở bên cạnh bàn cúi đầu lấy ra một thuốc lá sợi, nhìn không thấy thái độ trên mặt.
Bên ngoài vẫn ầm ĩ tiếng người, đủ loại mọi âm thanh thảo luận. Hai xác chết bí ẩn tại khách điếm làm tất cả mọi người đều ngạc nhiên không hiểu.
Đỗ Lương Dạ lặng im trong chốc lát, cuối cùng xoay người lại chăm chú nhìn người kia đang hút thuốc, chậm rãi nói: “Trương thống lĩnh, vốn là kế hoạch lần này do ta phụ trách, là Vương gia sai ta đến Lạc Dương, tuy rằng ta không rõ ý đồ của Đại Minh Bạch, nhưng có một điểm, ngươi và ta đều biết rõ ràng – chúng ta đều là người của Vương gia, làm việc vì Vương gia. Trước khi đi, Vương gia nói ngươi rất có kinh nghiệm, từng trải, muốn ta gặp để thỉnh giáo ngươi. Hiện giờ ta thật sự muốn thỉnh giáo một chút, ngươi làm như vậy, rốt cuộc là có ý gì?”
Lão Trương khó chịu không lên tiếng, một lát sau mới đem điếu thuốc gõ lên đùi, cúi đầu nói :”Tên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/do-luong-da/2536179/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.