🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

3

Ta cúi đầu nhìn lại trang phục của mình. Vì đến đây quá vội vã nên ta vẫn đang mặc bộ quần áo cũ nát dùng để bán thịt, trên đó dính đầy những vết dầu loang lổ. Cổ tay áo và cổ áo đều rách nát tả tơi. Nhưng ngày nào ta cũng bán thịt heo ở phía nam thành, người ta còn gọi ta là “Tây Thi thịt heo.”

Không mặc đồ rách một chút thì làm sao mà làm việc được? Liễu Xuyên Trạch vốn đang nhỏ giọng dỗ dành vị thiên kim giả kia, nghe vậy bèn ngẩng đầu liếc ta một cái. Đáy mắt hắn là vẻ chán ghét không thể che giấu.

“Có một muội muội ruột làm nghề mổ heo như ngươi, nói ra ngoài thật sự khiến ta mất hết mặt mũi.”

“Thôi vậy, nếu cha mẹ đã muốn nhận ngươi về thì ta cũng miễn cưỡng chấp nhận.”

“Nhưng ngươi phải nhớ, Nguyệt Ninh mới là tiểu thư cành vàng lá ngọc được Liễu gia nuôi nấng mười sáu năm. Tuy ngươi được tìm về nhưng thân phận không thể nào so sánh với nàng được.”

“Năm nay ngươi đã mười sáu tuổi, cha mẹ đã tìm cho ngươi một mối hôn sự tốt. Đợi sau khi nhận tổ quy tông thì gả qua đó, phú quý vinh hoa sẽ ở ngay trong tầm tay.”

Liễu phu nhân lấy khăn tay chấm chấm nước mắt nơi khóe mắt, gật đầu nói:

“Đúng vậy, nếu con gả qua đó thì sẽ là Vương phi được ghi tên vào ngọc điệp của hoàng gia đấy!”

Liễu thừa tướng cũng thong thả nhấp một ngụm trà:

“Con gái đồ tể gả vào Vương phủ, cho dù là làm kế thê thì cũng xem như bay lên cành cao hóa phượng hoàng rồi.”

Ta ra vẻ đăm chiêu:

“Nghe có vẻ gả vào Vương phủ cũng là một lựa chọn không tồi.”

Hai mắt Liễu Xuyên Trạch sáng lên:

“Vậy là ngươi đồng ý rồi phải không?”

Ta dứt khoát rút con dao mổ heo mang theo bên người ra:

“Nếu mối hôn sự này tốt như vậy thì vẫn nên nhường cho muội muội thì hơn.”

“Lát nữa ta về cắt hai mươi cân thịt heo mang đến, coi như là của hồi môn!”

4

Trong hoa sảnh, con dao mổ heo lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, mọi người sợ hãi hét lên thất thanh. Liễu Nguyệt Ninh sợ đến mức rúc vào lòng Liễu phu nhân, nước mắt không ngừng rơi. Liễu Xuyên Trạch còn muốn xông lên giật lấy con dao trong tay ta nhưng đã bị ta nhẹ nhàng né được.

Nực cười. Ta mổ heo mười mấy năm nay, heo hung dữ đến đâu cũng đã gặp qua rồi. Lẽ nào Liễu Xuyên Trạch hắn còn có thể linh hoạt hơn cả heo chạy trối chết sao?

“Liễu công tử, ngài mà còn tiến thêm một bước nữa thì hai chúng ta từ huynh muội sẽ biến thành tỷ muội đấy.”

Liễu phu nhân kinh hãi hét lên:

“Nghịch nữ, ngươi dám uy h**p cả huynh trưởng ruột thịt của mình sao!”

Liễu Xuyên Trạch run lên một cái, quả nhiên không dám tiến lên nữa. Chỉ có thể tức tối nói:

“Cái thứ hàng được đồ tể nuôi lớn như ngươi, đáng lẽ nên gả đến phủ Tuyên Vương, để Tuyên Vương hành hạ đến chết!”

5

Vừa nói xong, dường như hắn nhận ra điều gì đó, vội vàng ngậm miệng lại. Lúc này ta mới bừng tỉnh ngộ. Sớm không tìm, muộn không tìm. Bọn họ tìm ta về vào lúc này là để thay Liễu Nguyệt Ninh gả vào Vương phủ.

Tuyên Vương hoang dâm vô độ, đã có ba đời Vương phi chết, thị thiếp thì càng vô số kể. Chuyện này cả kinh thành không ai là không biết. Sau khi Liễu Nguyệt Ninh được Tuyên Vương để mắt tới, ngay trong ngày hắn đã cho người mang tám nghìn lạng vàng đến làm sính lễ, nói là muốn cưới nữ nhi của Thừa tướng.

Sao Liễu gia nỡ đẩy hòn ngọc quý trên tay mình vào hang sói? Thế là vị thiên kim thật là ta đã lưu lạc bên ngoài nhiều năm được mọi người nhớ tới. Dù sao cũng là cưới con gái nhà Thừa tướng, để ta mận chết thay đào thì không còn gì tốt hơn. Thật ra, bọn họ đã sớm biết ta chính là thiên kim thật  của phủ Thừa tướng.

Ta nhớ năm năm trước, khi còn ở tuổi choai choai, ta đã ngày ngày theo cha mẹ ra sạp bán thịt heo. Khi đó thường có một cỗ kiệu của người quyền quý đỗ ở gần đó. Xuyên qua rèm kiệu, ta có thể cảm nhận rõ ràng một đôi mắt dò xét đang nhìn ta, quan sát ta một cách tỉ mỉ.

Nửa tháng sau, cỗ kiệu đó không bao giờ xuất hiện nữa. Ta nghĩ, có lẽ Liễu gia không muốn nhận một đứa con gái đồ tể như ta. Năm đó, vú nuôi đã tráo đổi con gái của nàng ta với ta. Sau đó lại nhẫn tâm vứt ta ở nơi đồng không mông quạnh. Cuộc đời ta và Liễu Nguyệt Ninh đã xảy ra biến đổi long trời lở đất.

Khi nàng ở Thừa tướng phủ hưởng thụ vinh hoa phú quý. Ta đang thức đêm học tập chăm sóc lợn nái sau sinh, còn say sưa đọc cuốn "Kinh nghiệm nuôi lợn". Khi nàng cầm kim thêu thêu thùa trên lụa trắng. Ta lạnh lùng vung dao mổ lợn, xẻ bụng con lợn béo đã cắt tiết. Cho đến khi nhũ mẫu qua đời, lúc lâm chung hồi quang phản chiếu, lương tâm cắn rứt, mới kể hết ra mọi chuyện. Nhưng gạo cũng đã nấu thành cơm.

Liễu gia càng cần một thế gia khuê nữ có thể liên hôn, mang lại trợ lực cho gia tộc. Chứ không phải một kẻ thô bỉ không biết lễ nghĩa như ta. Cuối cùng, Liễu Thừa tướng hung hăng vỗ mạnh xuống bàn gỗ lim:

"Người đâu, mang nghịch nữ này xuống!"

"Đợi đến ngày mai yến tiệc mừng thọ bệ hạ tuyên bố thân phận xong, sẽ chọn ngày gả vào phủ Tuyên Vương!"

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.