Giọng nói của Tần Duy mặc dù không lớn lắm, nhưng từng lời rõ ràng, vang vọng.
Ánh mắt anh ta thờ ơ, tràn đầy sự tự tin.
Nghe những lời này, Dương Trung Nguyên nhíu mày càng chặt.
Không biết vì sao, những lời nói của Tần Duy làm cho ông ta có cảm giác bị áp lực.
Nhưng lý trí lại nói cho ông ta!
Tần Duy đang nói nhảm nhí!
Ba mươi nghìn tỷ, đây là một khoản vốn rất lớn.
Toàn bộ Trung Hải, những người có khoản tiền nhiều như vậy chỉ đếm trên đầu ngón tay!
Mà Tần Duy, anh ta dựa vào cái gì mà dám ăn nói huyênh hoang!
"Cậu nói cậu có biện pháp? Vậy biện pháp của cậu là gì?"
Sắc mặt Dương Trung Nguyên không vui, ông ta đang cảm thấy Tần Duy đang đùa giỡn.
"Tôi tất nhiên có biện pháp, còn biện pháp gì, sau này ông sẽ biết"
Vẻ mặt Tần Duy chắc chắn.
"Cậu cho là tôi sẽ tin sao?"
Dương Trung Nguyên cười chế nhạo.
"Vẻ mặt của ông cho tôi biết ông không hề tin tôi"
Tần Duy vẻ mặt tươi cười nói tiếp: "Không quan trọng ông có tin hay không, quan trọng là tôi có làm được hay không!"
"Ngài Tần, trước đây tôi nghĩ rằng cậu là người thành thục trưởng thành, nhưng tôi đã nhìn lầm"
"Những lời này của cậu làm cho tôi càng chắc chắn, tuyệt đối sẽ không gả cháu gái cho người phô trương như cậu!"
Dương Trung Nguyên lạnh lùng, nói tiếp: "Nếu không phải vì cậu đã trị bệnh cho tôi, có ơn với cậu, thì tôi đã sớm cho người đuổi cậu ra khỏi cửa nhà họ Dương."
Thái độ của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/do-thi-y-vo-thien-ha/2799046/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.