Thấy Tần Duy đã đồng ý sẽ chữa bệnh cho, cha con Đường Dịch kích động vô cùng.
Đặc biệt là Đường Dịch, hưng phấn đến nỗi dập đầu ba cái với Tần Duy.
Tần Duy đi tới bên giường.
Nhìn Đường Thiên Hà nằm ở trên giường bệnh, bắt đầu chẩn bệnh.
Không quá mấy phút, Tần Duy lại nhìn phía Trần thần y, Trần Quốc Khôn.
"Trần thần y, ông chẩn ra bệnh gì? Nếu ông là người điều trị, ông sẽ trị như thế nào?"
Tần Duy muốn nghe ý kiến của Trần Quốc Khôn.
Y thuật của ông lão này trong mắt Tần Duy tuy rằng không ra đâu vào đâu.
Nhưng ở khu Trung Hải này, ông lại là lão tiền bối vô cùng được kính trọng.
Thật ra trình độ y thuật của ông ấy không hề thấp.
Trần Quốc Khôn nói: "Nguyên nhân khiến người bệnh liệt do đột quỵ có lẽ là kinh mạch teo lại."
Tần Duy khẽ gật đầu, ngay sau đó hỏi: "Ông định trị như nào?"
"Dùng kỹ thuật trung y, k1ch thích tủy và huyệt vị của người bệnh, sau đó k1ch thích kinh mạch, khiến cho nó sống lại" Trần Quốc Khôn nói.
Tần Duy cười cười, may mà nãy mình còn đứng lại ở cửa.
Nếu không bây giờ nhà họ Đường bắt đầu đốt vàng mã là vừa.
"Nếu ông thật sự làm vậy thì cụ già nhà họ Đường chết chắc rồi, k1ch thích kinh mạch ngược lại sẽ làm tiêu hao tinh thần nguyên khí của người bệnh, khiến người bệnh tử vong nhanh hơn."
Lời Tần Duy khiến sắc mặt Trần Quốc Khôn đại biến.
Lúc này mới thực sự hiểu rõ chênh lệch giữa mình và Tần Duy.
"Vậy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/do-thi-y-vo-thien-ha/2799064/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.