“Ái chà, đúng là oan gia ngõ hẹp mà. Tôi lại có thể gặp anh ở đây cơ à?”
Dương Diệu Bình đi tới trước, hỏi Tần Duy bằng tông giọng trầm trầm: “Anh vào đây bằng cách nào?”
Tần Duy cười nhạt: “Tôi vào đây bằng cách nào? Chẳng lẽ tôi còn phải báo cáo với anh à?”
Sắc mặt của Dương Diệu Bình trở nên u ám, vừa nghe xong câu này của Tần Duy đã lập tức cảm thấy cực kỳ bực dọc.
Biểu cảm của Tiết Hải Sâm cũng hơi khó coi. Hôm qua anh ta đã cố tình gửi thư mời đến nhà họ Dương, không phải chỉ muốn sỉ nhục Tần Duy mà còn muốn để Dương Nhã Tinh biết rằng: Tiết Hải Sâm tôi là người có thân phận hiển hách, có thể dễ dàng nhận được vài lá thư mời.
Còn tên rác rưởi Tần Duy kia có thể làm vậy không?
Nhưng anh ta không ngờ mình đã bị vả mặt chỉ trong chớp mắt!
“Tần Duy, anh lấy thư mời từ đâu thế?”
Vẻ mặt của Tiết Hải Sâm sa sầm. Không cần nói ra cũng biết được: Tấm thiệp mời tham dự bữa tiệc lần này quý giá đến nhường nào.
Dẫu có nhiều vàng nhiều bạc cũng khó mà tìm được.
Thậm chí Tiết Hải Sâm còn phải dựa vào vô số mối quan hệ, tiêu tốn rất nhiều tiền mới có được thư mời này.
Còn Tần Duy chỉ là một kẻ ăn hại mà thôi. Anh dựa vào đâu cơ chứ?
Sắc mặt của những người nhà họ Dương kia cũng khó coi không kém. Hôm qua bọn họ còn cười nhạo Tần Duy chỉ biết khoác lác ngoài miệng thôi.
Không ngờ anh lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/do-thi-y-vo-thien-ha/2893918/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.