Sói Xám có sự tự tin tuyệt đối!
Anh ta bắn một mạch hết bảy viên đạn, anh ta có tỷ lệ bắn trúng trăm phần trăm!
Khoảng cách gần như vậy, Tần Duy chắc chắn không có khả năng tránh khỏi mấy viên đạn này!
Tần Duy chết chắc rồi!
Trên môi anh ta hiện lên một nụ cười nham hiểm, ánh mắt âm trầm nhìn chằm chằm Tần Duy, mặt đầy đắc ý.
Cho dù thân thủ có giỏi đến đâu thì cũng phải sợ con dao làm bếp chứ đừng nói đến đạn súng
"Như này cũng không giết nổi tao đâu!"
Đột nhiên, trong khu ổ chuột yên tĩnh vang lên giọng nói của Tần Duy!
Đột nhiên con ngươi của Sói Xám co lại, anh ta chợt giật mình, một cảm giác ớn lạnh truyền tới giống như bị rắn độc ăn sâu vào tim!
Dưới cái nhìn kinh hãi của anh ta.
Tần Duy từ từ mở lòng bàn tay ra, mấy viên đạn màu vàng cam lặng lẽ nằm trọn trong lòng bàn tay anh.
Phù!
Tần Duy thổi vào lòng bàn tay, thổi bay hơi nóng trên đó, ánh mắt sắc bén nhìn về phía của Sói Xám.
Bị ánh mắt này nhìn chằm chằm, Sói Xám sởn hết tóc gáy!
Trong lòng anh ta càng sợ hãi hơn!
"Quái vật!"
"Mày chính là một con quái vật!"
Đôi mắt anh ta mở to như quả chuông và sâu trong con ngươi ấy chứa đầy sự kinh hãi!
Tần Duy búng ngón tay!
Vụt vụt vụt vụt!
Những viên đạn trong lòng bàn tay anh lập tức phóng ra.
Aaaaaaaaaaaaa!
Sói Xám hét lên những tiếng kêu thảm thiết, đầu gối và khuỷu tay của anh ta đều bị bắn trúng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/do-thi-y-vo-thien-ha/2893933/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.