Sau khi lên xe, Giang Cẩn Châu đưa Thẩm Tô Khê thẳng về khách sạn, sau đó anh xuống xe đi dạo một chốc.
Đêm qua gió to, quật gãy mấy cành cây khô, rải rác đầy mặt đất; những chiếc lá run rẩy xào xạc trong cơn gió đìu hiu còn sót lại.
Anh gạt đi mấy chiếc lá bên chân, chuông điện thoại vừa lúc vang lên.
Anh lấy điện thoại ra, màn hình hiển thị người gọi là Triệu Lăng.
"Mẹ đón được người rồi, vừa mới ăn xong, bây giờ về khách sạn."
Tiếng nói của Triệu Lăng truyền qua điện thoại: "Đứa nhỏ Tô Khê này, thoạt nhìn vô tư, nhưng thật ra rất tinh tế, mẹ chắc chắn con bé đã biết mục đích Thẩm Thanh tới Ngu thành rồi."
Trước mắt Giang Cẩn Châu bỗng hiện lên một đôi mắt long lanh ướt đẫm.
Anh đưa những ngón tay lạnh lẽo lên khẽ nhéo yết hầu.
Qua vài giây, anh mới đáp lời: "Cô ấy biết ạ."
Triệu Lăng: "Vậy con chuyển lời đến con bé, Thẩm Thanh có mẹ chiếu cố rồi, không cần lo lắng quá."
"Con biết rồi." Giang Cẩn Châu đồng ý, bước chân bất chợt dừng lại trước cửa cuốn đầu ngõ.
Hai người đều ngầm cảm nhận được áp lực đè nén giữa đêm đen tĩnh lặng, nhưng cả hai đều vờ như không biết.
Triệu Lăng cố tạo không khí vui vẻ: "Đúng rồi, hôm nay Thẩm Thanh còn mở lời khen con."
Bà nói thêm: "Khen con được mẹ dạy dỗ tốt."
"......"
Giang Cẩn Châu âm thầm bỏ qua đề tài này: "Bà ấy còn nói gì nữa không mẹ?"
Triệu Lăng nhỏ giọng: "Bà ấy bảo mẹ ngày mai dẫn đường đến nghĩa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doa-hong-kieu-ngao/2291793/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.