“Kiều, Kiều.”
Cô nghe được Chu Diễn gọi mình, dường như vẫn còn thấy những cái va ly vây quanh anh đang nhìn cô với vẻ khinh miệt.
“Có tám bánh xe thì giỏi à…” Cô bất mãn than thở một câu, sau đó mở to mắt.
Khuôn mặt anh tuấn của Chu Diễn ngay trước mặt cô, hoặc nói chính xác hơn, anh đang khoanh tay đứng ở cạnh giường nhìn cô.
“…”
“Có tám bánh xe thật sự chẳng có gì hay ho,” anh mỉm cười, “Nhưng mà nếu em không thức dậy, e là chúng ta lập tức ngồi xe bốn bánh đến sân bay sau đó về nhà.”
“Em, em dậy ngay…” Tri Kiều đột nhiên ngồi dậy, cô phát hiện Chu Diễn đầu tiên ngẩn người, sau đó lập tức xoay người bỏ đi. Cô cúi đầu, lúc này mới nhớ tới tối qua khi ngủ cô đã cởi nội y dưới áo thun trắng…
“Các vị thí sinh,” người dẫn chương trình đứng bên cạnh tượng thiên thần ở suối phun trước cửa khách sạn, gương mặt tươi cười nói, “Hiện tại là bảy giờ sáng, cuộc thi tàn khốc chính thức bắt đầu, toàn bộ ngày thi hôm nay sẽ được diễn ra tại trung tâm thành phố Melbourne, bởi vậy hôm nay không cho phép thí sinh sử dụng bất cứ phương tiện giao thông nào, các vị nghe rõ rồi chứ, là bất cứ phương tiện giao thông nào, chỉ có thể đi bộ.”
Chu Diễn giơ tay, người dẫn chương trình ra hiệu anh nói chuyện.
“Nếu người quay phim lớn tuổi không theo kịp bước của thí sinh, vậy có thể bỏ mặc người quay phim không?”
Người dẫn chương trình vẫn tươi cười như trước: “Không được.”
“Được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doan-lu-hanh-day-nang/2372143/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.