Cái miệng nhỏ phía dưới hút chặt lấy hắn, như thế nào cũng không đủ, Tiêu Thừa đã đưa hai ngón tay vào, nàng vẫn còn tham ăn.
Hắn hung hăng véo nhẹ viên đậu đỏ trên hoa môi, trong miệng phun ra khí nóng: “Thân mình nương tử thèm lâu rồi, ngón tay lớn cũng không đủ?.”
Nhậm Khanh Khanh ghé vào trên vai hắn, mặt chôn ở trong đó, nức nở: “Đừng, đừng nói nữa……”
Xưa nay nàng là người hay thẹn thùng, Tiêu Thừa lại rất thích nói những lời dâm dục kích thích nàng, lập tức nói thêm: “Ngón tay không đủ, côn th*t chắc là đủ nhỉ?”
Nàng còn bị ấn trên vách tường, vốn đã bị hắn làm cho không còn sức lực, nghe lời hắn nói xong, trong đầu một khối mơ hồ, thế nhưng thật sự đáp theo: “Đủ rồi…… Đủ rồi……”
Tiêu Thừa vừa lòng cong cong môi, khiêng nàng đến bên giường, đến mép giường, thả đánh rầm một cái.
Động tác hắn không nặng, nhưng Nhậm Khanh Khanh vẫn bị cộm phải kêu thành tiếng, giường này cứng quá.
Nam tử áp người lên, hôm nay nàng mặc xiêm y màu hồng phấn bị hắn xé toang: “Nương tử, nơi này của nô điều kiện không được tốt, nhẫn nhịn chút.”
Nhậm Khanh Khanh che gương mặt phiếm hồng mặt, thân mình như ngọc bị hắn lột từ xiêm y rách nát ra ngoài, trắng trắng nộn nộn.
Tiêu Thừa cúi người xuống Liếm núm vú, tay bóp ra một dòng sữa, nhưng hắn không ăn vội, bóp ra được một dòng lại để trong lòng bàn tay lại bôi lên mặt nàng. Trên mặt đều là sữa của mình, lông mi cũng dính một chút, chớp mắt chảy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doat-the-dich-chieu/1802340/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.