côn th*t bất ngờ rút ra, huyệt khẩu Nhậm Khanh Khanh không bị bịt nữa, dâm dịch tí tách tí tách rớt xuống.
Bàn tay trên cổ nàng cuối cùng cũng buông ra, nàng chống đỡ không được ho khan lên, mặt căng đến đỏ bừng.
Tiêu Thừa lại ôm nàng vào trong ngực, tay nhẹ nhàng vỗ về lưng nàng đang run rẩy kịch liệt, môi hôn nàng: “Thoải mái không?”
Tay nàng đặt trên vai hắn, hờn dỗi cực kỳ: “Ngươi lại bóp ta ——”
Cần cổ trắng nõn như có dấu tay của hắn, nhìn cực kỳ đáng sợ.
Tiêu Thừa dùng tay chạm vào, vòng quanh đo đạc một phen, xác thật một tay này có thể bẻ gãy cổ nàng.
Sự thật là có thể trợ hứng, lúc này lại hơi áy náy, chỉ cúi đầu hôn hôn trên những dấu vết đó:
“Ta sai, nàng không thích, không có lần sau.”
Nhậm Khanh Khanh bị hôn đến phát ngứa, dùng tay chặn miệng hắn lại, bị hắn cắn ngón tay mút vào trong miệng, mút mát ngậm vào.
Nàng càng ngứa ngáy hơn, ngón tay gấp lại phát run: “Đừng mút…… hừm……”
Tiêu Thừa nắm cổ tay tinh tế rút ra, theo cánh tay hôn hướng lên trên, sau đó đi đến vành tai nàng, răng cắn cắn lỗ tai: “Khanh Khanh, ăn huyệt cho nàng, muốn hay không?”
Âm thanh hắn trầm thấp mê hoặc, cả người nàng đều ghé vào trên người hắn, mơ hồ gật gật đầu.
Hắn ôm nàng đến trên giường, mình nằm xuống trước, sau đó cho nàng ngồi lên trên mặt mình.
Tư thế này làm cho Nhậm Khanh Khanh hơi mất tự nhiên, chỉ là âm đế bị hắn cọ, d*m thủy từng luồng tuôn ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doat-the-dich-chieu/1802355/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.