Nữ tử đổ sụp xuống giường, mồ hôi đầm đìa, thở hổn hển.
Nam tử rút côn th*t ra, tinh dịch trộn lẫn với thủy dịch từ từ chảy ra khỏi huyệt, giữa chân nàng là một mớ hỗn độn.
Ngực nàng đang nhỏ giọt sữa trắng, hắn đè ở trên người nàng, mút một bên núm vú.
Tiêu Thừa mút mạnh phát ra tiếng, âm thanh hắn nuốt xuống cổ họng, sữa của nàng ngọt đến nỗi không nhịn được uống mãi không dừng.
Nhậm Khanh Khanh không dám từ chối, đành phải chịu đựng.
Sau khi uống đủ sữa, hắn đứng thẳng lên, dùng côn th*t hơi cứng của mình xoa xoa vào huyệt động ẩm ướt của nàng, thấy nàng hơi run lên, hắn nhướng mày: “Sợ cái gì?”Hắn kéo nàng lên, bắt nàng quỳ giữa hai chân mình, một tay nắm lấy côn th*t cứng rắn của mình, tay kia ấn đầu nàng, dùng lực nhẹ nói: “Liếm.”
Nhậm Khanh Khanh trợn mắt kinh ngạc lúc hắn cọ cọ côn th*t vào môi mình.
Nam tử có một côn th*t to lớn màu tím đen, mặt trên cù kết quấn quanh, đầu nấm có chất dịch chảy ra, ngẩng cao đầu đối mặt với nàng.
Nàng so sánh hai lần, so với cánh tay Tiểu Bảo còn to hơn nhiều……
Nhậm Khanh Khanh run rẩy môi: “Ta không……”
Tiêu Thừa sờ sờ mái tóc đen mềm mượt, nhàn nhạt nói: “Vậy thì không gặp”
Nhi tử của nàng ở trong tay hắn, chẳng sợ nàng không nghe lời.
Trong mắt Nhậm Khanh Khanh chứa nước mắt, đáng thương hừ hừ ngẩng đầu, mang theo tiếng khóc nức nở: “Bao giờ cho ta gặp nhi tử của ta?”
Nàng cùng Tiểu Bảo chưa bao giờ cách xa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doat-the-dich-chieu/1802619/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.