Editor - Tử Dương
***
Đêm nay, hai người nói rất nhiều.
Từ điệu múa bên lề Bariloche đến quán rượu dưới bầu trời sao, từ tổ ấm tình yêu nơi rừng sâu đến chiếc xích đu vĩnh hằng.
Cả ánh mặt trời, tiếng ve ngân, tiếng cười nói, gió đêm, ánh sao, phóng túng ngọt ngào, đẹp như giấc chiêm bao.
Nguyên lai họ chưa từng quên.
Hình ảnh trong quá khứ vẫn vẹn nguyên như ngày đầu, trải qua bao nhiêu năm tháng, người mà họ ôm nhau mỗi khi đêm về... vẫn không đổi thay.
Mùa xuân là mùa vạn vật thức tỉnh, bầu không khí loan thoảng sắc nồng ấm.
Đổng Từ tỉnh dậy rất sớm, dù tối qua cô ngủ muộn, cũng không nảy sinh chuyện gì, chỉ đơn giản là nằm bên nhau, kề ấp nhau nói chuyện phiếm.
Cảm giác thức giấc từ nơi lồng ngực dễ chịu hơn cô nghĩ.
Chóp mũi Đổng Từ đong đầy hơi thở của Bùi Tứ Trăn, gương mặt dán vào làn da nóng bỏng, xúc cảm thân mật khiến con người ta khó lòng làm lơ.
Cùng với khó lòng làm lơ còn có lời tuyên bố tối qua.
—— Em là của anh, anh yêu em.
—— Anh muốn tất cả mọi người biết rằng, em là vợ của Bùi Tứ Trăn này.
Buổi sớm yên lành, nhưng đầu óc Đổng Từ cứ ong ong bởi thứ âm thanh ma quỷ đó, một lần... rồi lại một lần.
Chưa có lời thổ lộ nào khiến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doat-the/1720215/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.