Ông ta nhìn thấy một người phụ nữ vùi đầu ở trong lòng một người đàn ông, không nhìn thấy dung mạo của cô, chỉ biết dáng vẻ của cô dường như rất khó chịu.
Mà người đàn ông bị người phụ nữ kia ôm lấy, ông ta nhận ra, đã dẫn khách hàng đến đây chơi rất nhiều lần, nhưng anh chưa bao giờ hát, ông chủ khiêm tốn lên tiếng: "Tập tổng, ở đây xảy ra chuyện gì sao?" Ông ta nhìn thoáng qua người phụ nữ ghé vào người anh.
"À, không có gì, cô ấy là bạn của tôi, cô ấy uống say, kêu tôi tới đón cô ấy." Tập Bác Niên cười nhạt nói, vẻ mặt vô cùng tự nhiên, giống như chuyện xảy ra ở đây chính là như vậy.
Ba người đàn ông kia bắt đầu nóng nảy, thịt đến miệng lại chạy mất, điều này làm sao có thể làm cho bọn họ cam tâm.
"Anh là ai, cô ấy là bạn của chúng tôi, hiện tại cơ thể của cô ấy không thoải mái, chúng tôi phải đưa cô ấy đi bệnh viện, anh đừng ở đây quấy rối."
"Đúng, ở đây có rất nhiều người nhìn thấy, chúng tôi đi chung với cô ấy."
"Tiểu Tịch, không phải đầu cô bị choáng sao, chúng tôi dẫn cô đi bệnh viện."
Bọn họ muốn bước lên cướp người, bọn họ có ba người, tại sao phải sợ một mình anh, hôm nay là một ngày tốt, bọn họ sẽ không dễ dàng buông tay.
Tập Bác Niên ôm Mặc Tiểu Tịch né tránh, sau đó nói với mấy vị bạn hữu trước mặt: "Các người đi trước đi, chơi cho thoả thích, bàn này tôi sẽ thanh toán, đừng tiết kiệm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doat-vo-co-gai-yeu-phai-em-roi/199037/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.