Thím Lý cũng thở dài, nhưng Kỷ Hi Nguyệt lại nói tiếp: “Thế cô tiểu thư của Quốc Tế Úy Lam đó đạt yêu cầu rồi sao? Cho dù gia thế của cô ta giàu có hùng mạnh, nhưng chắc gì cô ta có thể đánh được như vậy?’
Thím Lý nhíu mày đáp: “Chuyện này thì tôi không biết, nhưng có lẽ đại tiểu thư của Quốc Tế Úy Lam cũng phải học các kỹ thuật phòng thân. Hơn nữa, cô ấy đã thích cậu chủ từ lâu, nên có thể sớm đã biết yêu cầu của chủ mẫu Triệu gia và chuẩn bị từ trước. Nhưng tiểu thư đừng sợ, cô vẫn còn nhỏ, bây giờ mới hai mươi mốt tuổi, cố gắng tập luyện thêm hai ba năm nữa, tôi tin là cô cũng có thể đánh được ba người như Lão Khôi đấy.”
Kỷ Hi Nguyệt rất sầu não, nhưng suy nghĩ một chút rồi cũng cười nói: “Thím Lý nói rất đúng, cháu vẫn còn thời gian để tăng cường huấn luyện. Nhưng về phần tài chính gia đình thì, khụ khụ. Hai mươi tỷ nhân dân tệ đã trầy trật, đằng này còn là đô la Mỹ, hơi khó đây. Nhưng cũng không phải là không có khả năng, cháu sẽ thử kiếm tiền!”
Trong lòng Kỷ Hi Nguyệt khẽ tính toán, cô biết trước xu hướng của tương lai, cho nên kiếm tiền cũng không phải là chuyện khó. Quay vài bộ phim điện ảnh lớn, nếu có thể bứt phá ra khỏi thị trường của Trung Quốc thì sẽ kiếm được nhiều tiền hơn, không phải là không có hy vọng.
“Điều kiện thứ ba.” Thím Lý thấy trên mặt cô vẫn còn chút tinh thần chiến đầu thì nói tiếp.
“Sao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-chiem-vo-truoc-han-thieu-sung-tan-troi/1019583/chuong-442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.