Thím Lý khẽ lắc đầu nói tiếp: “Nhưng tôi biết ông cụ rất yêu cô Hạ, thời gian sau đó ông đã sống như một cái xác không hồn, mãi cho đến khi cậu chủ ngồi lên vị trí chủ nhân.”
“Thật sự rất đau lòng. Yêu nhau không được ở bên nhau, còn phải chứng kiến cảnh người phụ nữ mình yêu thương nhất ra đi trước mặt mình mà không biết hung thủ là ai. Tiểu thư, cô có hiểu được nỗi đau đó như thế nào không?” Mắt Thím Lý đã đỏ lên.
Kỷ Hi Nguyệt không biết tại sao nước mắt lại rớt xuống. Dường như cô đã cảm nhận được nỗi đau sâu tận đáy lòng của Triệu Húc Hàn. Bởi vì cho đến bây giờ anh vẫn chưa biết được vì sao mẹ mình lại chết.
“Tiểu thư, tại sao thím Lý muốn nói với cô những điều này, cô hiểu đúng không?” Thím Lý đưa khăn giấy cho cô.
Kỷ Hi Nguyệt nhìn bà với đôi mắt đỏ hoe.
Thím Lý nói: “Cậu chủ thích cô, nếu như cậu ấy phải cưới người phụ nữ khác, vậy ắt sẽ rất đau lòng. Dù sao tôi cũng được xem là người đã chứng kiến cậu chủ trưởng thành, tôi thật sự không hy vọng cậu chủ lại đi theo vết xe đổ của chủ nhân cũ.”
“Thím Lý, cháu hiểu ý thím mà.” Sao Kỷ Hi Nguyệt lại không hiểu, trái tim của cô lúc này rất đau đớn. Lần tái sinh này cô chỉ muốn báo ơn, vậy thì làm sao cô có thể nhìn Triệu Húc Hàn sống không mà vui vẻ.
Cho dù anh không thích cô, cô cũng hy vọng anh sẽ cưới người phụ nữ mà anh yêu nhất,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-chiem-vo-truoc-han-thieu-sung-tan-troi/1019589/chuong-444.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.