Kỷ Hi Nguyệt cười xòa: “Haha, em tính gọi cho anh Hàn đấy chứ, nhưng nghĩ anh Hàn lu bu công việc, với lại em với Cố thiếu chỉ ăn bữa cơm xoàng, bàn chuyện công ty, sợ anh Hàn ở đó không thích nghe nữa.”
“Anh không có cổ phần trong Húc Nguyệt à?” Triệu Húc Hàn hỏi một câu.
Kỷ Hi Nguyệt lập tức nóng mặt. Công ty này thực ra là của anh, vì suy cho cùng anh là người đã chi tiền để mở ra, giấy tờ cũng là anh kêu người làm, cho nên cô nói như vậy thì thực sự có chút ‘ăn cháo đá bát’.
“Không phải như vậy. Chỉ là em tìm Cố Cửu nói chuyện, anh Hàn có ghen không?” Kỷ Hi Nguyệt liền chạy tới trước mặt anh, bất chợt nhìn thấy trong vô số màn hình giám sát trên tường, quả nhiên có thể nhìn thấy hình ảnh ra vào ở cửa nhà hàng Tây.
“Không phải chứ? Anh Hàn, phạm vi giám sát của anh cũng rộng quá nhỉ?” Kỷ Hi Nguyệt có chút cạn lời.
“Đây là tòa nhà tập đoàn Đế Vương Triệu Thị. Mỗi một tầng đều có hệ thống giám sát, hơn nữa mỗi nhà hàng cao cấp sẽ nhìn thấy được một số tình huống. Cho nên lúc em và Cố Cửu bước vào là anh đã nhìn thấy rồi.”
Triệu Húc Hàn cũng không giấu giếm: “Bọn em trò chuyện gì mà hơn một tiếng rưỡi đồng hồ?”
Kỷ Hi Nguyệt vòng ra sau lưng anh, vươn hai bàn tay giúp anh massage vai, sau đó cười đó: “Cũng có gì nói gì đâu. Em với Cố thiếu trước đây cũng không thân mấy, nên chủ yếu tán gẫu thôi.”
“Em không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-chiem-vo-truoc-han-thieu-sung-tan-troi/1020199/chuong-654.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.