Kỷ Hi Nguyệt cười xòa nói: “Tặng nữa chắc phá sản quá.” Trong bụng thì lại nghĩ, nếu Triệu Húc Hàn biết mấy món quà mà anh đưa qua đây thực chất cô không ăn bao nhiêu thì sẽ có cảm giác gì nhỉ.
Cô ngồi xuống, vừa ăn vừa nhắn tin cho Triệu Húc Hàn.
“Anh Hàn, anh đừng tặng quà nhiều vậy nữa. Nhưng mà cũng cám ơn anh, mua~ah.”
Triệu Húc Hàn đang ngồi trên xe, nhìn thấy tin nhắn thì khẽ cau mày: “Không thích à?”
“Không phải là không thích, nhưng tặng nhiều quá cũng đâu ý nghĩa gì đúng không?” Kỷ Hi Nguyệt kèm theo một khuôn mặt cười khổ.
“Còn nữa.” Triệu Húc Hàn đáp lại hai chữ.
“……!” Kỷ Hi Nguyệt chỉ có thể gửi lại dấu câu như vậy.
Triệu Húc Hàn nhìn thấy dấu câu này, lông mày càng xoắn chặt hơn, ngẩng đầu hỏi Tiêu Ân đang lái xe: “Tiêu Ân, không phải phụ nữ đều thích quà cáp sao?”
Tiêu Ân sửng sốt, sau đó đáp lại: “Đương nhiên.”
“Vậy tại sao cô ấy không thích?” Triệu Húc Hàn toàn thân đều lạnh xuống.
“Cậu chủ tặng cho tiểu thư món gì vậy?” Tiêu Ân lật đật hỏi.
“Một bó hoa hồng đỏ, một bó hoa hồng trắng, một hộp bánh quy và một hộp chocolate.” Triệu Húc Hàn đáp.
“Khụ khụ, nhiều thế cơ á? Đưa đến công ty của tiểu thư sao?” Trong đầu Tiêu Ân bắt đầu xoay chuyển.
“Ừm. Con gái đều thích hư vinh mà đúng không?” Triệu Húc Hàn thấy trên sách viết vậy mà, như vậy sẽ làm mọi người hâm mộ cô ấy.
“Khụ khụ, cậu chủ, anh hiểu lầm tiểu thư rồi. Cô ấy đi làm phóng viên là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-chiem-vo-truoc-han-thieu-sung-tan-troi/1020299/chuong-690.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.