"Lại lần nữa!"
"Lần này không tính, lại lần nữa!"
"Khụ! Con bà nó, ta không tin không đánh lại ngươi!"
Hoành Ba lần thứ chín mươi tám bị đánh bay, Hạ Hầu Liễm quỵ xuống đất, hai tay run rẩy. Máu từng giọt từng giọt từ kẽ ngón tay chảy xuống, rơi vào trong tuyết, giống như nhiều đóa mai tươi đẹp bung nở.
Mười bảy năm qua, đây là lần đầu tiên hắn luyện đao đến mức bàn tay rách máu, nhưng vẫn không địch lại Trì Yếm dù là một chiêu.
Trì Yếm từ trong nhà lấy băng vải, cuốn từng vòng trên tay Hạ Hầu Liễm. Máu rất nhanh nhuộm lên tấm vải trắng, tựa như những vệt mực đỏ lấm chấm. Hạ Hầu Liễm nắm chặt quyền, đau đớn mãnh liệt như bỏng cả bàn tay, mỗi ngón tay cũng rệu rã mệt mỏi.
"Trì Yếm, có rượu không?"
Trì Yếm lắc đầu.
Tiểu tử này sống như một thần tiên, không uống rượu cũng không ăn thịt, Hạ Hầu Liễm thật hoài nghi y cũng không cần đi đại tiện.
Hạ Hầu Liễm lại thở dài, cùng Trì Yếm sóng vai ngồi dưới mái hiên rộng lớn, nhìn ra tà dương nơi xa xa.
"Có phải ta rất vô dụng hay không? Dốc hết toàn lực, nhưng chỉ có thể đến được trình độ này mà thôi." Hạ Hầu Liễm lật bàn tay mình nhìn.
"Ngươi không vô dụng, ngươi chẳng qua là có chút đần."
"..." Hạ Hầu Liễm nghiêng đầu nhìn Trì Yếm, Trì Yếm cũng nhìn hắn, con ngươi Trì Yếm rất lớn, đen nhánh trong suốt, bên trong phản chiếu rõ ràng gương mặt Hạ Hầu Liễm.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-chu-co-benh/1639947/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.