Tháng chạp tiết đông giá rét, tuyết bay đầy trời, Tử cấm thành tựa như đều đóng thành băng, gió lạnh cắt đâm vào da thịt.
Lý thị ngồi ở trước gương Lăng Hoa, chăm chú ngắm dung nhan của mình. Nữ nhân đã qua sinh nở, dường như già nhanh hơn, mới qua mấy năm, khóe mắt tựa như đã hiện nếp nhăn, giống như nếp gấp trên tơ lụa vuốt mãi không thẳng, thấy là khiến người ta phiền lòng.
Nô tỳ thiếp thân Chu Hạ chạy bước nhỏ tới, nói thật khẽ bên tai nàng: "Thẩm Xưởng Thần tới rồi."
Khóe mắt liếc một cái, cánh cửa dư quang trầm trầm mở ra , lộ ra một vệt mây trời, một nam nhân thon thả khoác cả thân sương tuyết bước tới, theo sau lưng là một tiểu thái giám bưng khay gỗ.
Đó là nam nhân có quyền thế chỉ dứng sau Ngụy Đức trong Tử cấm thành, ba năm trước nhận chức Đông Hán đề đốc, được cung đình tiền hô hậu ủng, binh lính đông như sơn hải. Y cũng là một nam nhân tuyệt sắc, gò má tinh xảo như gốm sứ, mi mục tựa như dùng bút vẽ ra, khóe mắt chân mày luôn mang theo ý cười lấp lánh, nhưng không chạm được đến đáy lòng.
"Đi, đem Nhị điện hạ mang tới đây." Lý thị phân phó nói.
"Nương nương, " Thẩm Quyết bước tới, đứng bên cạnh giá đỡ tay quen thuộc của Lý thị, hướng về chiếc áo bào quét đất của nàng, "Đây là lông thú mới được cống nạp, Hoàng hậu nương nương kia đã chọn qua, người chọn cái vừa mắt, thần liền phân phó làm cho người một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-chu-co-benh/1639951/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.