Chạng vạng tối, Thẩm Quyết từ bên ngoài trở lại. Hiện đang là tiết xuân hàn, Thẩm Quyết sau khi vào cửa mang về cả hơi lạnh lẽo, mặt mũi cũng nhuốm mùi vị lạnh lùng, đảo mắt nhìn thấy Hạ Hầu Liễm ưỡn ẹo ở trên giường xem đao phổ, Hạ Hầu Liễm nghe tiếng, ngẩng mặt, gương mặt thiếu chút nữa khiến Thẩm Quyết sợ hết hồn.
Hạ Hầu Liễm đã dịch dung thành Tứ Hỉ, Thẩm Quyết nhìn qua, còn tưởng như Tứ Hỉ sống lại. Tứ Hỉ có gương mặt cay nghiệt, đôi mắt híp như một kẽ hở, xương gò má hơi nhô cao da trắng lạnh lẽo, nhìn là khiến người khác chán ghét. Hạ Hầu Liễm dịch dung phải nói là giống như đúc, chẳng qua là thiếu khí chất dâm tà. Thẩm Quyết sờ một cái lên gò má hắn, hơi mềm mềm dính dính, tựa như một loại sáp nến. Thẩm Quyết dùng sức đâm đâm, liền chọt ra một chỗ trũng trên má hắn.
Hạ Hầu Liễm nghiêng đầu tránh tay y, bất đắc dĩ nói: "Chớ chọc bậy, làm hư ta lại phải làm lại lần nữa."
Thẩm Quyết kéo một cái ghế nhỏ tới, ngồi bên người Hạ Hầu Liễm, kiểm tra một lần vết thương của hắn, hồi phục không tồi, không nhiễm trùng cũng không rướm máu, xem ra Diêm vương gia còn chưa tính triệu hồi Hỗn Thế Ma Vương này.
Sửa sang lại ống tay áo, Thẩm Quyết như là thờ ơ hỏi: "Hạ Hầu Liễm, các ngươi có phải đang bán mạng vì Ngụy Đức hay không? Tên lão đại trước ngươi nói là Ngụy Đức sao?"
"Là cái giống gì? Tuy ta chưa từng thấy qua Ngụy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-chu-co-benh/1640046/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.