Phương Y Lan nhìn Ngự Cảnh Thần.
Manh dòng máu lai hoàn hảo giữa Trung Quốc và Nga, cho anh thừa hưởng ưu thế và ưu điểm của hai chủng tộc lớn, tinh tế, đa chiều, sâu sắc, tuyệt mỹ và lạnh lùng.Những đường nét ngũ quan sắc nét đậm chất nước E, mang đầy vẻ lạnh lùng hà khắc của hệ cấm dục.Thân thể và phí phách lại rắn rỏi như những cây trúc cao mang phong thái nước Z, còn sở hữu khí chất uy nghiêm khiến người ta cung kính.Ngự Cảnh Thần nhìn cô, khuôn mặt như có như không phảng phất nét cười: “Nhanh như vậy đã lật mặt không nhận ra ai rồi? Phụ nữ quả đều là thứ lừa người.”Vừa rồi vẫn còn cùng anh chơi đùa tình cảm, trong nháy mắt liền cùng anh chơi đùa mạng sống rồi.Phương Y Lan giễu cợt: “Nghe nói chỉ có máu chảy trong động mạch con người mới tươi và đẹp nhất, giống như vẻ diễm lệ của những bông hoa hồng vào buổi sáng vậy.
Tôi thật sự muốn xác nhận một chút xem tin đồn có phải là thật không.”“Cô thật sự cho rằng, dùng vũ khí sắc bén giữ vào động mạch chủ ở cổ tôi, là có thể dùng mạng sống thành công uy hiếp tôi sao?”Ngự Cảnh Thần bất ngờ dùng tay đánh vào cổ cô, di chuyển nhanh như chớp, giống như một con rắn đang nhìn chằm chằm vào con mồi, chờ thời cơ thích hợp ra đòn chí mạng.“Cô điên rồi!”Khi hai bên đánh nhau, viên kim cương sắc nhọn trong chiếc nhẫn đã tạo thành vết xước mười phân trên cổ anh.
Máu từ vết thương trào ra, đỏ tươi đến kinh ngạc.“Động mạch cổ luôn có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-nhat-chuyen-sung/191127/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.