Ảnh Nhị đích thực là một cô nương hiền lành tốt bụng.
Đây là kết luận mà Thẩm Nghiên Tịch rút ra được sau một biểu chiều chung sau.
Lại thêm một mẩu điểm tâm rơi xuống bụng, nàng còn đang cảm thán mặt trời đã lặn đằng tây rồi, giờ ăn tối lại tới nhưng bụng nàng vẫn còn rất no a, nhưng nếu không ăn cơm tối thì nhất định sẽ luyến tiếc lắm!
Một bên cảm thán, một bên lại nâng thêm một mẩu thiên tầng tô cho vào miệng, sột soạt vài ngụm đã tiêu diệt sạch sẽ đĩa thức ăn.
Đây là điểm tâm do đích thân Ảnh Nhị chế tác, ngoại trừ mềm mại giòn tan, lúc thì trơn tuột nhẵn nhụi, ăn vào miệng liền cảm thấy răng môi thơm ngát, quả thực khiến cho người ta muốn ngừng ăn cũng không được, càng làm cho người ta không tin được đây là sản phẩm làm ra từ tay một nữ ảnh vệ lạnh như băng.
Sở hữu võ công có thể ngăn tên giết người, lại thêm văn tài có thể rửa tay nấu canh, quả thực là một món vũ khí tốt có thể ra ngoài giết người phóng hỏa, về nhà xắn tay áo làm nội trợ.
Cách đó không xa, Hoa Hoa cũng đang ngồi xổm nâng dĩa điểm tâm mà thưởng thức, nhìn lên trời một góc bốn mươi lăm độ, vẻ mặt ưu thương.
“Ây da…” Nàng thở dài một hơi, dáng vẻ vô cùng u sầu thương tâm, “Món như vậy mà Ảnh Nhị tỷ tỷ hiền lành cũng có thể làm ra, mình cảm thấy sắp sửa bị chủ tử ghét bỏ vứt xó rồi. Từ đó chỉ cần có một mình Ảnh Nhị tỷ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-phi-cua-vuong-gia-yeu-nghiet/995918/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.