Hồ ly nhỏ ăn xong cánh hoa Ngọc Liên, liếm liếm dư hương lưu lại trên miệng, vui sướng hài lòng đong đưa cái đuôi tiến vào lòng bàn tay Tiêu Diệc Nhiên.
Ngọc Liên của ngươi, hừ! hiện tại đã ở trong bụng tỷ, mỗ hồ đắc ý, đung đưa cái đuôi cao ngất theo tiết tấu, độ cong lay động xinh đẹp.
Lông mềm như nhung trên đuôi vừa vặn quét lên chiếc cằm cương nghị trơn bóng của Tiêu Diệc Nhiên, ngứa, mềm, giống như nắng ấm, lại như gió xuân quất vào lòng, một vòng rồi một vòng, dập dờn mở ra.
"không đi, không đi, bản thần y muốn ở trong phủ Tiêu vương gia ăn uống miễn phí một năm, đến bù tổn thất mất đi Băng Thanh Ngọc Liên của ta, cho dù ngươi có đuổi bản thần y, ta cũng không đi." Văn Nhân Khanh nghênh ngang đặt mông lên ghế dựa, cái mũi hẩy hẩy, phe phẩy quạt giấy trong tay, vù vù quạt gió lạnh, nói ra cho oai chính là: ta bốc hỏa, hoàn toàn là do ngươi và con thú kia....
"Vừa hay trong bản vương phủ ta thiếu thú y, thần y nổi tiếng có thể ở lại, bổn vương cầu còn không được." không mất tiền mời thú y, sao lại không làm?
Gian trá, gian thương Đông Phong quốc đều không bằng Tiêu Diệc Nhiên tính kế? Văn Nhân Khanh thiếu chút nữa mông rời nhanh khỏi ghế, phủi áo chạy lấy người.
Nhưng nghĩ kỹ, hắn vẫn muốn ở lại xem hồ ly nhỏ sau khi ăn Ngọc Liên sẽ có biến hóa như thế nào, hay Tiêu Diệc Nhiên vẫn còn một đóa Ngọc Liên cất đi, đúng rồi, hắn tuyệt đối không thể đi, chắc chắn phải ở lại.
"Ta tốt xấu gì cũng là một thần y, ở trong Tiêu Vương phủ, ngươi không định cho ta tiền tiêu vặt hàng tháng sao?" Văn Nhân Khanh đóng quạt xếp trong tay, dắt ở bên hông, bắt đầu công phu sư tử ngoạm, hắn muốn một ngàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-sung-manh-phi/2065551/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.