Editor: huyetsacthiensu
Phượng Nghi cung.
trên bàn thờ đốt hương trường thọ, trong Phật đường tràn ngập mùi đàn hương.
Ninh Hoàng hậu quỳ trước tượng Quan âm tụng kinh.
Hách ma ma rón rén đi đến, quỳ đằng sau Ninh Hoàng hậu, đợi bà tụng kinh xong mới quỳ tiến lên, ghé vào bên tai Ninh Hoàng hậu nói mấy câu.
Vẻ mặt Ninh Hoàng hậu vốn đang bình tĩnh thoáng chút tức giận, nhíu mày hỏi "thật chứ?"
"Tin tức truyền ra từ người hầu của Kim Ngô Vệ, đêm hôm trước tận mắt nhìn thấy, không sai được." Hách ma ma đáp "Có điều vì chuyện gì còn đang đợi điều tra."
Ninh hoàng hậu nắm vào cánh tay của Hách ma ma, mượn lực đứng dậy, cười lạnh nói "Thân thể Hoàng thượng đang mang bệnh, hắn không ở trước mặt hầu hạ, mang theo một đội cấm vệ rời khỏi kinh thành, còn có thể vì chuyện gì chứ? không có ý chỉ của Hoàng thượng hắn dám rời đi vào lúc này sao? May có ta đọc kinh cầu phúc cho hắn mỗi đêm, hắn lại lén lút tính toán ta. Chúng ta đến Long Tê điện xem một chút, xem cuối cùng là hắn muốn như thế nào, phu thê ba mươi năm với nhau mà hắn đối với ta như vậy?
Trước thì hắn – Lương Thần Quang - là một đại nội tổng quản, là tâm phúc của Hoàng đế, sau thì hắnlại nhắm thẳng vào Nguyên Hòa đế.
Hoàng hậu bãi giá đi Long Tê điện, không ngờ lại bị chặn cửa.
"Hoàng thượng đã ngủ yên, mời nương nương quay về." Nội thị trực đêm Tào Đức Hạnh cong người, cúi người thấp đến mức sắp đụng xuống nền gạch, tư thế vô cùng khiêm tốn, nhưng ngoài miệng lại khôngnhún nhường chút nào.
Nếu là ngày thường, Ninh Hoàng hậu sẽ không thèm đặt Tào Đức Hạnh ở trong mắt, nhưng mà bây giờ vì có mục đích khác cho nên miễn cưỡng chịu đựng tính tình, ôn tồn lại không mất uy nghiêm dặn dò
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-sung-thien-kieu-thien-kieu-bach-sung/2110795/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.