Mấy tiếng nổ vang lên trong không khí, đám Phùng Chương và Liễu Nguyên khôi phục lại thân thể như thường, lao về phía cơ thể khổng lồ của con trăn vảy
xanh mà trong mắt không hề sợ hãi.
Mấy tên này khá khí phách, trước đó còn tỏ ra kiêng dè, một khi đã quyết định hành động thì họ lại không hề do dự.
Bởi vì nàng ta hả?
Lâm Nhất nhìn về phía Diệp Tử Lăng. Nữ tử này đang đứng trong hư không, cả người tỏa ra kiếm quang rực rỡ, mái tóc dài xõa xuống, tay phải đặt trên chuôi kiếm. Một mình nàng ta chống đỡ toàn bộ uy áp yêu sát con trăn xanh.
Keng!
Khi nàng rút kiếm ra, một kiếm quang chói mắt chiếu sáng cả hư không, mây mù bao phủ, kiếm quang chói tựa mặt trời.
Mây mù che khuất mặt trời! Lâm Nhất vừa liếc nhìn đã nhận ra, thanh kiếm mà
Diệp Tử Lăng đang sử dụng chính là đệ nhất kiếm trong mười ba thanh kiếm của Phù Vân, có uy lực đáng sợ.
"Tiểu cô nương, ngươi đang tìm đường chết!"
Trăn vảy xanh nổi giận đùng đùng, trong đôi mắt đỏ ngầu ánh lên vẻ hung ác chưa từng có, thân hình to lớn bắt đầu vặn vẹo trong nháy mắt.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-ton-truyen-ky-thanh-van-mon/1668826/chuong-3970.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.