Nghe nói, gia đình nhà mẹ đẻ của họ sau khi nhìn thấy t.h.i t.h.ể thì khóc lóc thảm thiết, thề sẽ bắt Bùi Túc phải đền mạng.
Nhưng Bùi Túc lại chẳng bị trừng phạt gì. Hắn sự nghiệp hanh thông, là cận thần được bệ hạ sủng ái nhất hiện nay.
Trời mỗi lúc một khuya, ta nhét chặt chiếc kéo dưới gối, mặc thêm mấy lớp áo, lo lắng chờ đợi cơn ác mộng ập đến.
Nào ngờ, nha hoàn bên kia đến báo:
"Chỉ huy sứ bận công vụ, hai hôm nay sẽ không về phủ, mời phu nhân sớm nghỉ ngơi."
Ta thở phào một hơi, nhưng giấc ngủ cũng tan biến, liền khoác áo đứng dậy, dạo quanh một chút.
Vô tình đi đến thư phòng của Bùi Túc.
Nơi lẽ ra không có người, vậy mà lại sáng đèn.
Ta thấy kỳ lạ, muộn thế này rồi, ai ở trong đó?
Ngay sau đó, bóng dáng cao lớn của Bùi Túc hiện ra bên khung cửa sổ. Hai tay hắn chắp sau lưng, ánh mắt xuyên qua màn đêm nhìn thẳng về phía này.
Giữa những tầng hoa bóng dáng của cây hải đường, ánh mắt ta bất ngờ chạm phải ánh mắt hắn.
Ta hoảng hồn, vội vã xách váy chạy một mạch, đến khi trở về sân viện vẫn chưa hoàn hồn.
Không phải hắn đã rời phủ sao? Tại sao lại để nha hoàn nói dối rằng không ở nhà?
Hắn có phát hiện ra ta không?
Dù thế nào đi nữa, chỉ cần hắn không chủ động xuất hiện, ta sẽ làm như không biết gì, có thể trốn thì trốn.
06
Nhưng có việc này là không thể né tránh.
Ba ngày sau khi thành thân, theo tục
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doi-ao-cuoi-lay-dung-nguoi-nhat-tran-minh/460065/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.