Man Đầu này, số lần Hạng Tây nhắc tới không nhiều, nhưng Trình Bác Diễn biết cậu ta cũng xem như là bạn của Hạng Tây, biết cậu ta muốn bỏ trốn nhưng hình như lại không bỏ.
Cũng biết bởi vì từng trải qua quá khứ giống nhau nhưng hiện tại lại đi trên hai con đường khác nhau, nên Hạng Tây rất để ý cậu ta.
"Hazz chạy không nhanh." Hạng Tây ngồi xổm ven đường nhìn xe lui tới, cau mày: "Chắc chắn là trốn rồi."
Thực ra chạy cũng khá nhanh, Trình Bác Diễn còn nhớ rõ lần mình bị móc túi kia, vừa quay đầu đã không thấy bóng dáng. Nhưng lúc này dù cậu ta chạy trước, nhưng lấy tốc độ như vậy của Hạng Tây vậy mà vẫn không đuổi kịp, chắc là trốn chỗ nào rồi.
"Vì sao thế nào cũng phải tìm được cậu ta?" Trình Bác Diễn đứng bên cạnh hỏi, lại nhìn trái nhìn phải, muốn tìm chỗ mua chai nước cho Hạng Tây.
"Em chưa nói với anh hả." Hạng Tây cười cười: "Cậu ta cầm tiền của Nhị Bàn, ba vạn, sau đó mới bỏ trốn, là trước vài ngày lúc em đến bãi đỗ xe tìm anh."
"Ừm." Trình Bác Diễn lên tiếng.
"Thực ra em cũng không biết vì sao cỡ nào cũng phải tìm đến cậu ta." Hạng Tây hít vào một hơi rồi lại chậm rãi thở ra: "Em chỉ muốn biết cậu ta đến cùng là như thế nào, vì sao lại như vậy, vì sao còn không đi, tiền đâu! Cầm nhiều tiền như vậy tại sao còn chưa đi? Cậu ta muốn về nhà như vậy..."
"Man Đầu có tên không?" Trình Bác Diễn hỏi.
"Có chứ, tên Lý Chấn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doi-dua-lech/2463164/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.