Thấy cô ấy, tôi thực sự vui mừng không nói nên lời.
Cô ấy tặng tôi một món quà và chuẩn bị rời đi.
Tôi vội vàng mời cô ấy ở lại chơi cùng chúng tôi.
Bạn bè bắt tôi mở quà ra.
Tôi sợ cô ấy không muốn, nên dùng ánh mắt hỏi ý kiến của cô ấy, và cô ấy đã gật đầu.
Khi tôi vừa mở quà, một tấm thiệp nhỏ rơi ra.
Trên đó viết rằng: “Đi đôi giày uyên ương này, chúng ta sẽ trở thành đôi uyên ương chung đôi. – Yêu cậu, Đồng Đồng.”
…
Thật sự, tôi chưa bao giờ hoảng loạn như vậy.
Tôi vội vàng nhét lại tấm thiệp vào trong, sợ rằng người khác sẽ nhìn thấy.
Vậy là, cô ấy cũng thích tôi, đúng không?
Sau khi xác nhận điều này trong lòng, tôi vừa vui mừng vừa phấn khích.
Nhưng việc tỏ tình, làm sao có thể để con gái làm được.
Vì vậy, tôi gọi cô ấy ra ngoài, khi đứng đối diện với cô ấy, tôi thực sự rất hồi hộp, đến nỗi nói chuyện cũng lắp bắp.
Tôi nói với cô ấy hãy đợi thêm chút nữa, đợi tôi chuẩn bị một lời tỏ tình thật hoàn hảo.
Dù cô ấy trông có vẻ hơi bối rối, nhưng tôi thực sự quá hồi hộp, không kịp chờ cô ấy phản ứng.
May mắn thay, bạn thân của tôi và của cô ấy đang hẹn hò, cho tôi một người hỗ trợ âm thầm.
Tôi lén lút lên kế hoạch cho buổi tỏ tình đó. Trang trí địa điểm, sắp xếp pháo hoa... Những ngày đó tôi hầu như không ngủ.
Còn nhờ họ giúp tôi mời cô ấy, để có thể tạo bất ngờ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doi-giay-pha-ke-cua-nam-than-thap-nhi-boi-kha-kha/2395606/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.