Quả nhiên buổi trưa ngày 14/2 Diệp Thiên Nhiên xuất hiện trước mặt Mạnh Yên.
Mạnh Yên vừa mừng vừa sợ, nhào tới ôm cổ anh, "Em còn tưởng rằng anh không trở về chứ." Hại cô sáng sớm đứng ngồi không yên, chỉ sợ anh kịp.
Gương mặt Diệp Thiên Nhiên vui vẻ, "Sao thế? Chuyện anh đồng ý với em tự nhiên sẽ làm được."
Mạnh Yên kéo anh đi vào, "Anh có mệt không? Mau vào. Ba mẹ em cũng đi ra ngoài rồi."
Vừa đóng cửa lại, Diệp Thiên Nhiên liền ôm chặt cô, cúi đầu, đôi môi vội vàng đè lên, hôn lên môi Mạnh Yên. Hồi lâu mới buông cô ra, để cho cô lấy hơi, tay vẫn giữ chặt hông cô như cũ.
Hai người ngồi ở trên ghế sa lon mười ngón tay đan lại, lòng Mạnh Yên tràn đầy vui mừng nhìn anh, "Anh trở về như vậy, ba mẹ không nói gì sao?"
"Không có, dù sao cũng phải đi học." Diệp Thiên Nhiên cúi đầu hôn lên, "Bọn họ cho là anh trở về để chuẩn bị cho học kỳ mới."
"Vậy thì tốt." Mạnh Yên cũng không hi vọng người nhà Diệp Thiên Nhiên ghét cô, "Chúng ta sẽ đi đâu?"
"Tùy em." Diệp Thiên Nhiên không có ý kiến, chỉ cần có thể thấy cô ôm cô là tốt rồi, về phần những chuyện khác thì sao cũng được.
Mạnh Yên ngước đầu, trên gương mặt nở nụ cười vô cùng rực rỡ, "Vậy trước bọn mình đi dạo phố, chờ đói bụng rồi sẽ ăn một bữa thật ngon." Cô đã sớm nghĩ xong.
"Được, tùy em." Diệp Thiên Nhiên hài lòng ôm lấy cô, đầu tựa vào chai gội đầu.
Mạnh Yên thấy gương mặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doi-nguoi-binh-than/1939530/chuong-52-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.