27.
Cho tôi dán một lúc sẽ không khó chịu nữa.
Cảm nhận được ánh mắt của người bên cạnh, Dụ Phồn quay sang định bẻ đầu Trần Cảnh Thâm về, nào ngờ lại đâm sầm vào ánh mắt của hắn.
Vì vừa nãy chơi xúc xắc với Tả Khoan, Dụ Phồn hơi nghiêng người về phía đó. Sau, lại có thêm người tiến vào phòng, không gian nơi sô pha đã chật lại càng thêm chật hơn.
Dụ Phồn muộn màng nhận ra rằng cậu đã ngồi dựa quá gần Trần Cảnh Thâm.
Gần đến mức cậu có thể ngửi được mùi của Trần Cảnh Thâm trong căn phòng hộp sặc nồng khói thuốc. Bạc hà hòa lẫn cùng rượu thành một mùi hương mát lạnh mà độc đáo.
Trần Cảnh Thâm hít sâu một hơi nặng nề, ánh mắt đã chuếnh choáng say.
Lập tức, Dụ Phồn bỗng quên mất mình đang định mắng cái gì.
Trong phòng có người lén lút giơ điện thoại lên, cũng không còn ai hát nữa, tất cả mọi người từ đầu kia sô pha đều rướn đầu nhìn về phía hai người.
Sau khi Trần Cảnh Thâm quay đầu, bọn họ cũng ngoái sang theo ——
Sau đó bắt gặp vẻ mặt đằng đằng sát khí của Dụ Phồn.
"...?"
Mọi người lập tức nhận ra!
Đúng vậy! Người bên cạnh, chứ nào có nói rõ đồng giới hay khác giới.
Chỉ là hôn người đồng giới thì chẳng còn gì là vui nữa... Có cái đéo!!
Mấy người cầm điện thoại lập tức giơ lên cao hơn nữa!
Có người bên cạnh khẽ thì thầm: "Hôn, hôn nóng bỏng thật à?"
"Thì trên thẻ nó viết như thế..."
"Thế Trần Cảnh Thâm định hôn ai?"
"Hỏi thừa, đương nhiên là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doi-toi-sau-gio-hoc/1667746/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.