28.
Đời này tôi sẽ không bao giờ nói chuyện với cậu nữa.
Dụ Phồn định rút tay về, nhưng lại cảm thấy làm như vậy Trần Cảnh Thâm sẽ ngã xuống sàn.
Vì vậy, cậu chỉ có thể đỡ đối phương bằng một tay, tay còn lại cầm cốc nước.
Cậu cầm siết chiếc cốc nhựa thành tiếng, chất lỏng bên trong bất lực ngả nghiêng.
Mãi đến khi có một vị khách mới bước vào cửa hàng tiện lợi chú ý tới hai người với vẻ ngạc nhiên xen lẫn nghi hoặc, Dụ Phồn mới chậm chạp bừng tỉnh, tự mắng mình là đồ ngu.
Dụ Phồn vừa đỡ mặt Trần Cảnh Thâm vừa ngồi xuống bên cạnh hắn, sau đó cầm cặp sách đặt lên bàn.
"Dậy đi." Cậu lay người trong tay mình, chỉ vào cặp sách, "Ngủ chỗ này."
Trần Cảnh Thâm hơi hé mí mắt, đáp ừm.
Trước khi kịp nằm úp xuống, cổ áo Trần Cảnh Thâm lại bị kéo nhẹ.
Dụ Phồn nói, giọng bực bội: "Cái này, uống đi rồi ngủ tiếp."
Trần Cảnh Thâm nhận lấy cốc.
Giống như cốc nước đường muối lần trước, lần này nước mật ong ngọt đến phát ngấy.
Dù là trước đây hay hiện tại, Dụ Phồn vẫn luôn thích cho tất cả mọi thứ đầy hết mức có thể.
Cố gắng uống hết cốc nước mật ong, Trần Cảnh Thâm đè khuỷu tay lên cặp sách, yên lặng nằm nghiêng.
Mí mắt hắn hơi sụp xuống, đôi mắt mơ màng nhìn chằm chằm nốt ruồi trên má Dụ Phồn.
Dụ Phồn mở một trò chơi ngẫu nhiên trên điện thoại ra gϊếŧ thời gian. Mấy giây sau, cậu lạnh lùng nói, "Quay đầu ra chỗ khác, ngủ đi."
Trần Cảnh Thâm nói: "Sợ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doi-toi-sau-gio-hoc/1667747/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.