Trương Nhã Thư nhìn qua khe cửa sổ, đảo mắt một vòng xung quanh, thấy nhân viên bên ngoài đều đã tan ca gần hết, liền tranh thủ ưỡn ngực vươn tay, ngáp một hơi thật dài, khóe mắt chảy ra hàng nước, hai chân gãi gãi vào nhau rồi gác lên bàn, phong thái uy nghiêm của một chủ tịch thường ngày trong chưa đầy một giây liền biến đi đâu mất.
"Haizzz. Mệt chết ta a~~~""
Nhã Thư không ngừng ngáp dài ngáp ngắn, quyết định chợp mắt một lát, công ty đang trong quá trình áp dụng vài chính sách đổi mới, vấn đề liên tục xảy ra khiến nàng đau đầu hoa mắt, xuyên suốt một tuần bị thiếu ngủ, cơ thể suy nhược đi không ít.
Màn hình điện thoại chợt sáng lên, Trương Nhã Thư mệt mỏi chau mày, miễn cưỡng hé mắt đọc vài chữ trên đó, chưa đầy một giây liền thay đổi tâm tình, khóe miệng bất giác cong lên.
"Báo thức. 6 pm. Chủ tịch Trương, mau mau về nhà, đừng để vợ chờ lâu!""
Đại não Nhã Thư hiện tại ngoài thức ăn và cái bụng đang sôi sùng sục ra, còn thấp thoáng hiện lên hình dáng và mùi hương hoa hồng của một người, khiến nàng không thể nhịn một chút để ngủ, liền vội vội vàng vàng thu xếp xấp tài liệu trên bàn, khoác lên người chiếc áo len màu xám, hào hứng tan ca.
Trên đường về, Trương Nhã Thư nhận một cuộc gọi đến.
"Mẹ à? Vâng. Con vừa tan ca. Ăn tối á? Chị ấy đang ở chỗ mẹ? Vâng, con đến ngay."
Nhã Thư tắt máy, dù là chuyện giữa nàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doi-tuong-la-nu-lao-su/1967344/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.