Sáng hôm sau , ánh nắng nhợt nhạt len lỏi vào căn phòng sáng hồng của Ái Di . Cô mệt mỏi nhúc nhích , mở mắt mệt mỏi nhìn xung quanh . Đầu cô vẫn ong ong , quay mồng mồng , khó chịu cô ngồi dậy . Đập vào mắt cô là hình ảnh một chàng trai đang gục hẳn trên chiếc sopha đối diện chiếc giường . Chiếc vest tối qua của anh đã được thay bằng chiếc áo thun xám , quần jeans . Anh ngủ quên trong lúc canh chừng cô , chăm sóc cô .
Ái Di bước chầm chậm lại gần anh , nhìn anh lúc ngủ cũng có nét gì đó của thiên thần lạnh lùng ấm áp . Giá mà anh là bạn trai cô nhỉ ? Nếu thế thì hay biết mấy ! Nhưng chẳng phải hôm qua anh đã là bạn trai cô sao ? Bạn trai bất đắc dĩ . Cô lắc đầu để xua đi suy nghĩ ấy . Giọng nói của cô vang lên , không trầm , không bổng , không cao không thấp chỉ là chất giọng bình thường mang chút sự mệt mỏi ..
- Anh Thiên Dương .....
- Ủa , Ái Di , em tỉnh rồi à _ Thiên Dương ngước lên nhìn Ái Di , dụi mắt anh khẽ mỉm cười . Ái Di đơ vì nụ cười đó nhưng rồi cô cố trấn an bản thân mình để mình không nên kì vọng nữa .....
- Sao anh lại ở đây ? Anh mệt thì lên giường ngủ đi _ Di nhìn anh ân cần
- Thôi anh chỉ buồn ngủ chút thôi . Em không khoẻ nên lên giường nghỉ đi _ Dương
- Mà sao anh lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/don-gian-la-yeu/471453/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.