Mưa ngày một nặng hạt hơn . Lòng của mọi người ở tại biệt thự càng chùn xuống khi nhớ lại hình ảnh một cô gái chạy đi trong mưa . Ái My , Thiên Như cũng như mọi người đều lo lắng cho Ái Di . Ngay ngày sinh nhật của cô mà cô lại nhận đả kích như thế , làm sao cô chịu được . Trái tim của cô bây giờ như đang dần dần hoá đá nhiều hơn nữa , phủ thêm lớp đá để bao bọc sự mềm yếu trong con tim . Sau này , ai sẽ phá huỷ lớp băng này để tìm thấy sự yếu mềm và ra sức bảo vệ Nó ?
Dường như ở đây , có một người còn lo lắng hơn mọi người khá nhiều . Tim anh như ngưng đập , hình ảnh bé nhỏ ấy , yếu mềm ấy không phải cũng giống như hôm đó sao . Cái hôm mà Quốc nói lời cay độc chia tay với cô . Cô cũng đã đến đó để trút bỏ mọi sự buồn bã . Vậy còn bây giờ ? Cô có đến đó không ? Anh muốn giúp cô nhưng không ngờ lại thành ra thế này ? Sao cô nhận được cái " nháy mắt " cô không hợp tác ? Có chuyện gì chăng ? Không lẽ ...............
Chân Ái My không thể đứng yên được nữa . Ái My không thể để Di một mình vào đêm giữa trời mưa thế này được . Suy nghĩ một chút , Ái My lao thẳng ra ngoài đi tìm Ái Di. Thiên Như cũng định chạy đi nhưng Nhật Thuận giữ lại . Voice , Dương , Lâm , Tuấn và 2 anh em Tiến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/don-gian-la-yeu/471454/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.