Lâm Thanh Hàm ngồi ở trong văn phòng có chút thất thần, buổi sáng nàng vừa mới họp xong, đã an bài xong công việc trong tay nên có chút nhàn rỗi, lại không tự chủ được nghĩ đến Khúc Mặc Thương.
Khúc Mặc Thương đã hôn mê gần 20 ngày, trước đó nàng đến thăm cô thì đã tỉnh dậy một cách thần kỳ.
Nghĩ đến đây nàng không khỏi nghĩ đến cảnh tượng ngày hôm đó. Sau khi Tiêu Vân Anh rời đi, nàng nhìn Khúc Mặc Thương đang hôn mê, thấp giọng nói với cô mấy câu, nhưng sau đó màn hình đột nhiên phát ra tiếng chuông báo động.
Trong lòng nàng nhảy dựng, vội vàng quay đầu lại nhìn, chỉ thấy nhịp tim đột nhiên ngừng đập, vẻ mặt của cô lúc đó cũng thay đổi, nàng bước đến bên giường bấm chuông. Sau khi thông báo cho bác sĩ, tim cô rất cao nên nàng chạy nhanh gọi tên của Khúc Mặc Thương.
Khi thân thể nàng căng chặt nhìn chằm chằm vào Khúc Mặc Thương, điện tâm đồ đột nhiên bắt đầu dao động trở lại, Lâm Thanh Hàm còn chưa kịp phản ứng thì bác sĩ đã lao vào.
Sau đó... giống như một bộ phim truyền hình, khi bác sĩ kiểm tra thì Khúc Mặc Thương mở mắt ra.
Lâm Thanh Hàm vẫn nhớ rõ lúc Khúc Mặc Thương mở mắt, nhìn các bác sĩ y tá rồi nhìn về phía mình, ánh mắt kia sạch sẽ đến quá mức, cảm xúc bên trong hầu như đều lộ ra, tò mò, kinh ngạc, sau đó nhanh chóng quay đi.
Nghĩ đến lời nói của bác sĩ, Lâm Thanh Hàm dùng ngón tay gõ nhẹ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dong-hoc-khong-lam-yeu-thoi-vi-nguyet-thuong/2964737/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.