Cô tâm hoảng ý loạn, cả người bắt đầu đứng ngồi không yên. Mặc dù cô có thể dễ dàng chấp nhận sự thật mình thích nữ nhân, nhưng Lâm Thanh Hàm không nhất định cũng như vậy a. Hơn nữa lúc này chính cô cũng mơ hồ, còn viện lý do mất trí nhớ, Lâm Thanh Hàm sẽ cảm thấy mình quá ngây thơ, hoặc là sợ mình làm phiền mà kéo ra khoảng cách.
Cô không biết làm sao, nghĩ nghĩ lại rồi nhắn lại một câu: Tôi gửi nhầm. Như vậy cho dù Lâm Thanh Hàm có nhìn thấy cũng không thành vấn đề.
Mối quan hệ xã hội hiện tại của cô rất hẹp, chỉ có Xa Giai Di và Lâm Thanh Hàm là bạn bè duy nhất mà cô vẫn còn liên lạc.
Cô thực sự không muốn mất đi người bạn như Lâm Thanh Hàm, xúc động trước đó của cô sau khi bình tĩnh lại đã chuyển thành thấp thỏm.
Cô đang cầm sách nhưng lại không đọc vào, chỉ nhìn vào điện thoại, muốn nhìn Lâm Thanh Hàm trả lời.
Bên kia, Lâm Thanh Hàm đang ngồi trong xe, nhìn điện thoại hiển thị đã bị thu hồi, còn có một câu giấu đầu lòi đuôi "Tôi gửi nhầm", trong lòng cảm thấy không nói nên lời. Mặc dù Khúc Mặc Thương đã thu hồi nhưng tốc độ quá chậm, khi thông báo hiện lên nàng liền liếc mắt nhìn một cái, tin nhắn hiện lên tự động làm nàng lập tức nắm bắt được mấu chốt. Khi nhìn thấy những dòng chữ đó, trái tim nàng bỗng nhiên loạn nhịp, sau khi nhấp vào xem, mấy chữ kia liền lọt vào mắt nàng.
"Tôi giống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dong-hoc-khong-lam-yeu-thoi-vi-nguyet-thuong/2964744/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.