Chúng tôi nhìn cậu ấy ngủ an lành, cái nhìn cũng thật cẩn thận, giống như là sợ đến ánh mắt cũng làm cậu ấy bị thương.
Bà Weasley nhẹ nhàng thở ra, nhìn xung quanh, giống như là lúc này mới nhìn thấy tôi.
“Đây là...” Bà kinh ngạc nói. Đương nhiên là tôi hiểu sự kinh ngạc của bà ấy, tôi đang mặc áo choàng nhà Slytherin.
“Sylvia Hopper.” Hermione vội vàng giới thiệu tôi, “Cậu ấy là bạn của Harry.”
“Chào cháu.” Bà Weasley giang hai tay hướng về tôi.
Tôi xấu hổ lại ngượng ngùng ôm bà. Tôi không quen mà cũng không có thói quen thân mật với người không quen như vậy, nhưng mặt khác, bà ấy là người mẹ trong một gia đình lớn cũng làm tôi không thể từ chối.
Tôi đơn giản trao đổi với bà Weasley vài câu, sau đó là im lặng. Đêm nay không có ai có tâm tình nói chuyện.
Sau khi tất cả mọi người im lặng, tôi càng thêm xấu hổ. Hiện tại mỗi người đứng quanh giường Harry – chú Sirius, gia đình Weasley, Hermione đều là người Gryffindor. Tôi đến bây giờ không phải là người chú ý đến các viện khác nhau, nhưng tại thời điểm này chỉ có mỗi một Syltherin là tôi, tôi có cảm giác không thoải mái. Ánh mắt nghi ngờ của Ron Weasley thường xuyên liếc qua tôi càng làm tôi khó chịu.
Hermione thấy tôi khó chịu, ngay lập tức cô ấy hiểu được nguyên nhân.
“Sylvia,” cô nhỏ giọng nói, “Cậu về trước đi.”
Tôi do dự rồi cũng gật đầu: “Ngày mai mình lại đến thăm cậu ấy.”
Tôi đứng lên.
Chú Sirius nhìn chăm chú vào khuôn mặt Harry đang ngủ, bà Weasley
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dong-nhan-harry-potter-mau-den-mau-xam/1774318/quyen-4-chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.