Khi vừa từ bệnh viện trở về nhà, Severus lập tức mò tìm ngay cây đũa phép để thực hiện vài phép chữa thương cơ bản.
Severus đã đủ mười bảy tuổi từ hồi đầu năm nên không còn bị cấm làm phép nữa. Nhưng thực ra những năm trước, Severus vẫn làm phép chui được khối. Eileen không làm phép thuật đã nhiều năm rồi nhưng giới phù thủy không ai biết điều đó cả, Bộ Pháp Thuật lại càng không. Vì thế dù Severus có làm phép khi còn vị thành niên đi nữa thì người ta chỉ biết có phép thuật được thực hiện ở Đường Bàn Xoay chứ không có cách nào biết phép đó là do Severus hay Eileen làm. Miễn là Severus không làm phép thuật thuộc loại hắc ám cao cường đáng ngờ gì quá thì người ta sẽ chẳng hơi đâu mà đến để tra ra.
Lúc đầu, anh định kệ mà đợi Slughorn đến đón như lần trước nhưng sau đau quá không chịu được nên tặc lưỡi, nghĩ bụng: “Việc mình đến trường sớm hay muộn một ngày đâu có ảnh hưởng gì đến ai cơ chứ!”
Bây giờ những cái xương gãy trong người Severus đã liền lại cả, dù anh vẫn đau ê ẩm toàn thân. Việc không có thuốc liền xương và các độc dược chữa thương khác làm cho các vết thương chỉ lành lại sơ sơ chứ còn lâu mới lành hẳn. Nhưng thế cũng đã là tốt chán so với lần trước rồi. Hồi đó anh không biết một câu thần chú chữa thương nào nên đành chịu chết, nằm bẹp ở nhà cho đến khi Slughorn đến. Nghĩ lại anh vẫn thấy Hogwarts thật thiếu sót khi không dạy các kĩ năng chữa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dong-nhan-harry-potter-tro-lai-1977/1509592/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.