Lễ phong của nhị vị vương gia được diễn ra, là đại lễ xa hoa hơn bao giờ hết.
Vẫn như mọi khi, sau đại điển là một màn thiết yến cho tất cả mọi người.
Mấy cái tiệc rượu này vui thì vui thật nhưng mà hắn không muốn tham gia cũng chả có cách chối từ, đành phải ở lại vì mặt lễ nghĩa mặc dù hắn mệt.
Rút kinh nghiệm từ lần trước, lần này Phác Thục Xuyên hắn không dám đụng đến một giọt rượu nữa.
Mặc cho Dịch Thừa Tiền cứ mời, Quân Bất Hận cứ thúc, hắn không uống là không uống.
Bữa tiệc hôm nay có mặt của Chu Văn Viên với Thượng Quan Điển Ngạo.
Mặc dù già cả rồi nhưng lão vẫn vác xác đến đây, đáng khâm phục.
Chả hiểu hôm nay Chu Văn Viên cắn phải thuốc gì mà chủ động đến mời rượu hắn, lại còn nói chuyện lần trước chúng ta nên xí xóa.
Mẫn Hi nghe vậy cũng chỉ ậm ừ cho qua, thôi không nhắc lại nữa.
Nhưng mà trong lòng hắn vẫn ghim.
Mẹ cha thằng ôn con nhà ông chửi cả phụ thân tôi rồi ông bảo tôi bỏ qua cho ông như thằng kia bỏ con rồi chu cấp 5 triệu à? Đâu có dễ vậy?
Cười cười nói nói ngoài mặt coi như không có gì chứ trong lòng hắn cũng chả khá khẩm cho cam.
Hắn trông cho hết tiệc để mình mau về nhà.
Không khí vui vẻ nhưng đôi khi cũng thật khó chịu.
Cũng may cho hắn, buổi tiệc này đã bắt đầu tan khi Bất Hận nói muốn về nghỉ ngơi.
Chủ tiệc đi rồi thì quan khách ở lại làm chi? Chính vì thế nên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dong-phong-bat-du/1623797/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.