Địch Vân đem tin tức của Đường thi tuyển tập bảo thủ hạ lộ ra một chút tin tức trên giang hồ. Nói là trong lúc vô tình được Mai Niệm Sinh tiền bối cứu, nhân họa đắc phúc, ngược lại biết được một bí mật bảo tàng.
Thích Trường Phát nghe được tin tức như thế nhất định sẽ xuất hiện. Địch Vân thở dài, cả một đời người, cuối cùng cũng có thể hội hơn, đối với vị sư phụ Thích Trường Phát này, hắn cũng hiểu được một chút. Bất luận như thế nào, hắn cũng đã lộ diện, đến lúc đó mang Đường thi tuyển tập trở về, cũng miễn để nhiều người đi tìm bảo tàng bí mật rồi không công đánh mất tính mạng.
Ai lại sẽ nghĩđến trên mặt của Liên Thành bảo tàng kia đều được bôi kịch độc……
Khi mặt trời sắp lặn, hai người mới chậm rãi rời khỏi thành, Đông Phương Bất Bại nói muốn ra ngoại thành nhìn một chút, Địch Vân tất nhiên đi cùng.
Ngoại ô không thể so với phồn hoa trong thành, đi một lúc lâu mới nhìn thấy được một hai người.
Rất xa chỉ thấy có một tiểu ngõa ốc, rất đơn sơ, bên cạnh cũng có chút hoang vắng. Gần đó có một vách tường rào, nhưng có lại cũng như không, càng thêm vài phần rách nát.
“Nơi này……”Địch Vân có chút chần chờ, hắn đã nghe thuộc hạ nói qua, Nhậm Doanh Doanh ở trong một căn nhà ngói ngoại thành. Nhìn căn phòng đơn sơ trước mắt, hắn cóđiểm không xác định.
“Bên ngoài là người nào?!”
Địch Vân nghe được thanh âm trong phòng cũng rất kinh ngạc, ngay lập tức liền nhìn thấy một bóng người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dong-phuong-bat-bai-chi-bat-phong-do/689154/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.