Doanh Đông Quân biết Ngu Thuấn Thần không giống những thư sinh yếu đuối khác. Từ trước kia nàng đã nhận ra, hắn nhìn có vẻ gầy gò nhưng khi cởi áo ra, thân thể lại vô cùng rắn rỏi.
Doanh Đông Quân hỏi: “Ngu lang, vì sao Ninh Hương đột nhiên ra tay với chàng?”
Ngu Thuấn Thần nhìn nàng. Dù trên mặt Doanh Đông Quân vẫn mang ý cười, nhưng hắn biết nếu không trả lời cẩn thận, hậu quả có thể sẽ rất nghiêm trọng.
Hắn cân nhắc rồi đáp: “Ninh Hương quận chúa vẫn luôn cho người theo dõi Hạ Điệp Vận, có vẻ như muốn ra tay lần nữa. Nhưng dạo gần đây, Hạ Điệp Vận ăn ở trong Sùng Văn quán, nàng ta không tìm được cơ hội. Có lẽ vì vô tình phát hiện thần và công chúa… có một mối quan hệ đặc biệt, nên mới đổi mục tiêu.”
Doanh Đông Quân cười như không cười: “Bổn cung và Ngu lang có quan hệ gì, trong triều còn ai không biết? Tại sao Ninh Hương bỗng nhiên đổi ý?”
Ngu Thuấn Thần im lặng một lát rồi mới nói: “Đúng như công chúa đoán, là thần cố tình dẫn dắt nàng ta.”
Doanh Đông Quân nhìn hắn, có chút không tin nổi: “Bổn cung khó mà tưởng tượng đây lại là chuyện chàng sẽ làm! Ninh Hương chẳng khác gì một con chó điên, người ta tránh còn không kịp, sao chàng lại chủ động trêu chọc nàng ta? Cái đạo lý ‘quân tử không đứng dưới tường đổ’, bổn cung không tin chàng không hiểu!”
Giọng điệu của Doanh Đông Quân mang theo chút kinh ngạc, nhưng may mắn là đã bình tĩnh lại, không còn vẻ giận dữ khi nãy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dong-quan-dien-bac-mi-nam/2864710/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.