03
Đông Vũ đang ngồi trong sân của nha hành, cặm cụi giặt tấm vải bông mới mua về. Mẫu thân và Chương ma ma thì ở trong phòng ngủ mà Anh thúc nhường lại, vội vàng may áo lạnh cho phụ thân. Anh thúc còn chu đáo sắm cho chúng ta một cỗ xe ngựa, phía trên chất đầy hành lý lớn nhỏ.
Mẫu thân đã cho giải tán toàn bộ những người hầu ký khế tử trong phủ, chỉ giữ lại Cao quản sự, chưởng quỹ, cùng ma ma bên người lo liệu hồi hương. Họ sẽ thay bà xử lý số hồi môn mà quan phủ trả lại từ kinh thành, rồi về Giang Nam một chuyến, sau đó sẽ hội hợp ở Ninh Cổ Tháp.
Việc mẫu thân quyết tâm cùng đến Ninh Cổ Tháp, ta và phụ thân đều không lấy làm lạ.
Mười sáu, mười bảy năm về trước, nhà họ Cao tại vùng Giang Nam là thương hộ giàu có, truyền đời kinh doanh trà và gốm sứ, tích lũy qua mấy đời đã thành danh môn vọng tộc.
Đương gia Cao gia khi ấy chỉ sinh được một cặp song sinh. Đứa con trai ra đời trước thuận lợi, tất nhiên là trưởng tử, nhưng đứa còn lại — con gái — thì không chịu chào đời, mãi đến khi trời tối rồi lại rạng, phu nhân khó sinh suốt một đêm, mới hạ sinh được nàng vào rạng sáng mồng Một tháng Năm.
Hôm sau, khi thân tộc đến mừng, các vị trưởng bối bèn ngồi bên mâm cơm bàn nhau bí mật dìm c.h.ế.t tiểu nữ nhi ấy.
Nào ngờ chuyện ấy lại lọt vào tai tiểu công tử nhà Tri phủ Tuyên Hóa đi theo thúc phụ đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dong-vu-hoa-xuan-han-luu-thien-thanh/2885874/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.