Diệp Mạc hôn dọc xuống, tại cổ, tại ngực, đến bụng tạo ra một chuỗi hôn ngân. Chỉ cần Diệp Mạc lướt đến đâu thì ở đó lập tức tràn ngập dấu vết của anh.
Anh lấy tay chạm nhẹ lên dấu hôn do chính mình tạo ra, mỉm cười hài lòng. Dấu vết của anh đang ở trên người của Sở Hạ, vậy nên hắn chính là người của anh.
Cơ bụng Sở Hạ phập phồng, hắn nhìn chằm chằm vào khoé môi hơi nhếch lên của Diệp Mạc, đột nhiên rất muốn chạm vào nó.
Dù sao cũng đang chuẩn bị làm chuyện còn đáng xấu hổ hơn, thế nên Sở Hạ gạt bỏ ngượng ngùng, tuân theo dục vọng của mình mà vòng một tay kéo đầu Diệp Mạc xuống.
"Ừm..."
Diệp Mạc dường như có chút bất ngờ, sau đó liền phối hợp mà há miệng ra, cùng Sở Hạ hôn sâu. Hôn anh vô cùng dễ chịu, Sở Hạ thích cảm giác này.
Tay của anh không hề nhàn rỗi, lướt qua từng múi cơ bụng đàn hồi nhưng không hề thô kệch mà chạm tới túp lều đang dần dựng thẳng.
Vị trí quan trọng bị người ta nắm lấy như vậy không tránh khỏi giật mình. Sở Hạ theo bản năng muốn khép chân lại, lập tức bị Diệp Mạc ngăn cản.
Anh an ủi mà hôn một cái lên môi hắn, sau đó kéo quần lót của hắn ra, nắm lấy hạ thể ấm nóng trên tay. Tay hắn xẹt nhẹ qua đỉnh khấc, đã từng nắm qua nó một lần rồi thế nên anh rất rõ chỗ nào sẽ khiến hắn đạt được khoái cảm.
"Hừ."
Tiếng kêu nhỏ như muỗi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-do-tieu-luu-manh/1306915/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.