Khung cảnh mờ ảo, không phải bóng tối đen kịt mà là thứ ánh trăng tím huyền hoặc, khắp nơi tràn ngập những đóa hồng leo rực rỡ, quấn quýt lấy nhau, đẹp đến nghẹt thở.
"Anh Cố..." Một giọng nói mềm mại như rót mật bất chợt vang lên bên tai, dịu dàng đến tận đáy lòng, khiến tim người ta run rẩy, vành tai ngứa ngáy.
Cố Trí Lễ căng thẳng cả người, đứng đờ tại chỗ.
Một thân hình mềm mại như không xương ôm lấy anh từ phía sau, cọ xát, lách mình vào vòng tay anh. Không giống sự nồng nhiệt của hoa hồng, một mùi hương nhẹ lan từ chóp mũi đến tận trái tim.
Cố Trí Lễ chỉ cảm thấy ý loạn tình mê, cánh tay anh như mất kiểm soát mà đặt lên eo người kia.
Thật mềm mại và cũng thon thả như anh tưởng tượng, anh chỉ cần một tay cũng có thể ôm trọn.
Cánh tay cô gái trắng như ngó sen, tựa như cành hoa, từ từ leo lên cổ anh, đầu ngón tay mát lạnh như ngọc lướt xuống từ cằm, qua cổ, yết hầu, cho đến khi chạm vào chiếc cổ áo cài chặt. Cô cọ xát, nhưng không mở được, tiếng rên rỉ nũng nịu nhẹ nhàng thoát ra từ đôi môi đỏ thắm, hết lần này đến lần khác ve vãn tâm trí anh, đốt cháy vành tai và trái tim anh.
Lý trí chìm nghỉm, ý thức tan biến, hơi thở dần ngừng lại. Cố Trí Lễ mặc cho thân hình mềm mại của thiếu nữ áp sát hơn nữa, cánh hoa mềm mại mát lạnh từ từ nhẹ nhàng rơi xuống yết hầu anh, cánh tay anh đột ngột siết chặt.
Anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-do-vao-bay-rap-tham-thanh-chi/2783954/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.