Edit+Beta: Selbyul Yang
“Để cô có thể ở bên cậu lâu hơn một chút.”
Thấy Bùi Thầm nhìn cô mà không nói gì, Lương Chi Ý mỉm cười giải thích: “Hồi trưa mình không ngủ, đúng lúc làm xong đề thi thì thấy hơi mệt.”
Cô đứng dậy, đeo cặp lên lưng, thấy một vài chiếc đèn trong hiệu sách đã tắt: “Phải tắt đèn rồi, tụi mình đi thôi?”
“…Ừ.”
Bùi Thầm đáp lại.
Ở Bên ngoài, bầu trời tối om, ánh đèn đường lọ mọ. Hồi nãy trời mới mưa một trận, lá cây ngô đồng rụng đầy dưới đất, mang theo cảm giác mát mẻ của tiết trời cuối thu.
Hôm nay đã là đầu tháng mười một. Năm nay nhiệt độ ở thành phố Lâm giảm nhanh hơn trước đây một chút.
Lương Chi Ý ra khỏi hiệu sách, nhảy hai cái hoạt động cơ thể, rồi vui vẻ nói: “Học tập suốt một buổi tối, tốt lắm tốt lắm…”
Một chiếc lá rất nhỏ lặng lẽ rơi xuống đầu cô, cô gái quay đầu nhìn về phía Bùi Thầm, khóe môi cong lên: “Bùi Thầm à, chúng ta đi thôi.”
Dưới ánh đèn đường, đôi mắt cô như được điểm xuyết ánh sao bé nhỏ, tươi cười dịu dàng với cậu, ấm áp rực rỡ.
Bùi Thầm cụp mắt, chỉ nhìn cô chăm chú.
Đôi mắt vốn luôn lạnh như băng dần dần trở nên dịu dàng.
Lương Chi Ý vừa mới quay người định đi về phía trước thì chợt có cảm giác cổ tay bị Bùi Thầm nhẹ nhàng giữ lại.
Dưới ánh đèn đường lọ mọ, hai người đứng rất sát. Lương Chi Ý ngẩn ra, trái tim có chút loạn nhịp. Rồi cô thấy cậu giơ tay lấy chiếc lá rụng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-do/2536516/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.